Chương trước
Chương sau
NGƯỜI YÊU CŨ LÀ TÊN CẦM THÚ (39).

Chu Tử Hạ quên rằng người đàn ông trước mặt này không phải chàng trai dịu dàng khi xưa nữa, hiện tại hắn ta đã lột bỏ lớp nguỵ trang, hoàn toàn biến thành con người khác.

Hắn là tên cầm thú.

Tên đại ác ma tàn ác, có tính chiếm hữu tột cùng.

Cô không ngờ chỉ vì cuộc điện thoại ban nãy mà lần nữa động đến tôn nghiêm của người đàn ông, ngay lập tức hắn ta hùng hổ, xông đến mà cưỡng bức cô.

Hắn ghìm giữ chặt hai cổ tay cô lại với nhau mà cô lại trên đỉnh đầu, tay còn lại thì giữ chặt chiếc cằm của cô, đưa đầu lưỡi tiến công thật sâu vào bên trong khoang miệng, khai phá mọi thứ tinh hoa, hương vị xử nữ trong chiếc miệng nhỏ, dù chỉ là một ngóc ngách nhỏ hắn cũng không bỏ qua cho cô.

Hắn cuồng nhiệt hôn cô, cắn khoé môi cô, mút lấy đầu lưỡi cô thật mạnh. Từng động tác luồn lách trong khoang miệng rất có kỹ thuật khiến cho Chu Tử Hạ không còn đường thối lui.

Cảm nhận được toàn thân cô gái không còn phản kháng nữa, Hàn Cao Lãng nâng cao đùi mình lên, ma sát cửa động mê người khiến cho nơi đó của cô cảm thấy ướt át, ngứa ngáy.

"Ưm... a..."

Nơi đó bị đụng chạm kết hợp với nụ hôn hung bão, hơi thở hoà quyện theo từng nhịp, ánh mắt mê luyến từ từ nhắm lại, Chu Tử Hạ toàn thân mềm nhũn mà tụt xuống. Bây giờ cơ thể cô hoàn toàn ngồi trên cơ đùi rắn chắc của người đàn ông, vươn đầu lưỡi ra đáp trả lại nụ hôn cuồng bạo ấy.

Chu Tử Hạ dần dà đã mất đi lý trí kháng cự, đã bị dục vọng lấn át.

Chỉ vì quá say đắm mà toàn thân của cô run rẩy, khoé mi hiện rõ phiếm hồng, nơi nhạy cảm nhất của con gái cảm thất bức rức, khó chịu.

Có phải cô bị dục vọng lất át đi lý trí không?

Từ bao giờ cô lại có loại cảm giác ham muốn này?

Thân thể này cớ sao lại dễ rung động đến vậy? Chu Tử Hạ không thể nào giữ mình tỉnh táo hơn được nữa.

Nếu như người đàn ông này còn khiêu khích nơi nhạy cảm của cô thì e rằng cô không thể vùng vẫy, kháng cự khỏi sự cám dỗ này, và càng ngày càng lún sâu hơn.

Đúng là mật ngọt bao giờ cũng khiến lòng người sa ngã vào, Chu Tử Hạ không còn sức để phản kháng, cô cũng bắt đầu tiến công lưỡi vào trong khoang miệng của người đàn ông, học cái đáp trả nụ hôn cuồng bạo ấy.

Hàn Cao Lãng buông tay ở cằm dịch xuống đôi gò bồng đào mà xoa nắn đã biến dạng, Chu Tử Hạ bị động tác đó mà đánh thức tỉnh, lập tức cô rút đầu lưỡi lại mà mím chặt lấy đôi môi anh đào của mình, không cho người đàn ông có cơ hội xâm nhập vào sâu bên trong khoang miệng của cô nữa.

Thấy cô gái không chịu phối hợp với mình, Hàn Cao Lãng hừ lạnh một cái, đưa tay lên đặt vào má, không nói một lời nào mà dùng sức bóp mạnh.

"Ưm... ha..."

Chu Tử Hạ đau quá không chịu được mà mở miệng ra, nhân cơ hội đó Hàn Cao Lãng lập tức cho đầu lưỡi tấn công vào bên trong khoang miệng của cô, càn quét hương vị khiến cho anh mê luyến khônh chịu rời, vương vấn lên đầu lưỡi mềm mại ướt át còn đọng lại mùi hương của xử nữ, vị ngọt ngào đến quyến rũ, mật ngọt đầy tình thương.

Sau một hồi lưu luyến cuối cùng Hàn Cao Lãng cũng chịu buông tha cho cô, vuốt ve cánh môi còn vương chút tơ máu.

"Đúng là tiểu yêu tinh, em sinh ra để quyến rũ tôi đây mà."

Hàn Cao Lãng buông hai tay cô tay, cổ tay cô sớm đã in hằn năm đốt ngón tay của anh, lực bất tòng tâm mà gục ngã vào cơ ngực rắn chắc của anh.

Hô hấp của Chu Tử Hạ có chút gấp gáp, hai bên gò má ửng hồng hệt như hai trái cà chua chín mọng cuối mùa.

Tay của Hàn Cao Lãng du ngoại trên cơ thể cô, tìm kiếm đến chiếc khoá đầm, không nói một lời nào mà thẳng tay kéo xuống.

Roẹt!

Chiếc đầm vốn bó sát vào thân hình đẹp đẽ của người con gái bỗng chốc rơi xuống ngang eo của cô gái, để lộ ra làn da trắng tuyết, đường cong hoàn mỹ, đôi gò bồng đào đẫy đà như ẩn như hiện dưới lớp áo nội y bằng ren quyến rũ.

Ngắn nhìn cơ thể tuyệt đẹp đang phơi bày trước mắt, yết hầu của Hàn Cao Lãng chuyển động lên xuống, ngay sau đó không kiềm chế được hoocmon có trong người mình mà cúi xuống phủ hàng nghìn nụ hôn vào làn da tuyết trước của cô.

"Ư... Hàn Cao Lãng..."

Sự ấm nóng từ đôi môi anh kích thích dây thần kinh xúc giác của cô, khiến cô phải đưa tay chắn trước miệng để kiềm hãi tiếng rên rỉ lạ thường thoát ra khỏi xuống họng.

Hàn Cao Lãng tiếp tục mơn trớn làn ra trắng mịn của cô, đôi môi hôn lên trên bả vải, lướt qua xương quay xanh hai bên rồi từ từ dựng lại nơi gồ ghề đang ẩn mình dưới lớp vải ren.

Anh nở một nụ cười tà mị, thu hồi chân đã chặn giữa hai chân cô đồng thời chiếc đầm theo quán tính mà trượt xuống khới người cô, chạm vào nền nhà không một tiếng động nào.

Hàn Cao Lãng buông tay xuống ôm lấy eo của cô, dùng lực nhẹ mà xốc người cô đứng thẳng lên, đồng thời anh dùng miệng gạt áo ngực của cô xuống. Ngay lập tức anh ngậm lấy đỉnh ngọn nơi đẫy đà mà mút mạnh một cái.

"A..."

Chu Tử Hạ khẽ rên lên một cảm xúc khoái cảm, cắn thật mạnh vào tay, toàn thân cô lúc này không ngực run rẩy.

Phân tâm cô không ngừng ngẫm nghĩ, như vậy có phải là màn dạo đầu trước khi bước vào cuộc làm tình không?

Chu Tử Hạ hoang mang cực độ, cô không còn sức để mà hứng chịu lực đạo ra vào mãnh liệt ở phía bên dưới, càng không thể ngờ rằng sức lực của người đàn ông thật dễ trỗi dậy.

A, cô lại một lần nữa phải làm chuyện ướt át đó sao?

Nhớ những lần chìm đắm trong hoan lạc, những cảnh tượng đó như một thước phim quay chậm vào tái hiện lại trong đầu, khiến cho Chu Tử Hạ mặt đỏ ửng.

Cô thật sự bị lún sâu vào con đường ái tình này rồi, thật sự đã sa ngã vào bẫy tình mà người đàn ông này giăng lưới.

Quả không nằm ngoài dự đoán của cô, Hàn Cao Lãng bắt đầu bộc phát thân phận cầm thú của mình.

“Anh… bệnh hoạn của anh lại tái phát… ưm…”

Bao lời nói phẫn uất của Chu Tử Hạ vừa thoát ra đều bị người đàn ông hung hăng nuốt trôi xuống bụng. Anh ngậm lấy đôi môi anh đào no đủ của cô, cắn mút không rời, đồng thời đầu lưỡi ranh ma mạnh mẽ tách hàm răng trắng ngọc ra, luồn lách vào sâu bên trong khoang miệng khuấy đảo không ngừng.

Một tay Hàn Cao Lãng lại cố định hai tay cô lên đỉnh đầu tay còn lại vuốt ve một bên đào tiên đã bị anh vờn đùa đến nỗi ướt nhẹp, chuyển dịch xuống chiếc bụng phẳng rồi từ từ tịnh tiến xuống nơi tư mật ẩm ướt.

Bàn tay hư hỏng ấy lần vào bên trong lớp vải ren che chắn ấy, ngón tay thô ráp mân mê hạch động khiến cho cổ họng cô gái phát ra âm thanh kiều diễm, rất mê hoặc lòng người.

Chưa dừng lại ở việc trêu đùa hạch động, ngón tay người đàn ông nhẹ nhàng tách cánh hoa ra, cho đầu ngón tay vào bên trong hang động ướt át, lướt qua điểm mẫn cảm mà chạy xộc đến điểm G mê luyến.

Khoái cảm lúc này thật sự rất lạ lẫm làm cho tiếng rên trong cuống họng của cô gái dần trở nên kiều suyễn hơn bao giờ hết, khiến cho một bộ phận nào đó của Hàn Cao Lãng lập tức trỗi dậy, căng tức đến khó chịu.

"Ha... a... đừng... chỗ đó... đừng mà..."

Khoé môi của Hàn Cao Lãng nhếch lên để lộ một nụ cười quỷ dị, hệt như một kẻ sát nhân sau lần nhìn trúng con mồi, giọng nói tà mị cùng với hơi thở nam tính phà vào bên tai cô.

"Là chỗ này sao?"

Vừa nói Hàn Cao Lãng trêu đùi nơi mẫn cảm khiến cho âm thanh thoát ra khỏi cuống họng của cô ngày càng trở lên kiều suyễn, ngọt ngào đến mê lòng người.

Phải ứng này của cô gái có chân thật, càng khẳng định nơi mật động của con gái đích thực có điểm G mẫn cảm, cái nơi khiến cho nữ giới cảm thấy hưng phấn cực độ trong cuộc vui hoan lạc.

Ngạn có nên đào hố bộ mới không nhỉ mọi người? Tiếp tục like để ủng hộ Ngạn nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.