Tại sao anh lại gặp cô trong hoàn cảnh đó? Rõ ràng hai tháng qua anh không hiện xuất hiện trước mặt cô, cô cứ tưởng rằng anh đã quên mình. Nào ngờ đâu đến đêm sinh nhật tuổi mười tám của cô, anh lại xuất hiện mà cướp đi lần đầu quý giá của người con gái.
Lẽ nào là do anh sắp đặt?
Thứ anh muốn là sự trinh tiết của cô chứ không phải là tình yêu của cô sao?
Thật là nực cười mà.
Chu Tử Hạ thở dài một cách não nề, tâm trạng mang một tấn sầu bi ghế đá mát lạnh, đưa ánh mắt ngước lên nhìn bầu trời vẫn còn tồn dư lại phân nửa hoàng hôn.
Hoàng hôn vẫn tròn, to như ngày nào, vẫn luôn phiên lấp mình dưới dãy núi trắng xoá kia.
Chu Tử Hạ ngắm nhìn những sợi hoàng hôn cuối cùng trong ngày, trong lòng cô man mác rấy lên nỗi buồn tủi.
Hoàng hôn là sự kết thúc của một ngày dài bận bịu, gợi cho con người ta một tấn tâm trạng sầu bi và vương vấn một điều gì đó khó nói.
Cũng giống như Chu Tử Hạ, cô không thể nào nói hết nỗi lòng trong tâm can mình ra về một mối tình đầu đẹp đẽ nhưng nhanh chóng kết thúc trong sự bi thương và vội vã.
Tình yêu nó cũng giống như chu kỳ tuần hoàn của một ngày, khoảnh khắc ban đầu rực rỡ, tươi mới rạng ngời như những ánh bình minh thì khi kết thúc nó lại u buồn, sâu tư và ảm đạm như buổi chiều hoàng hôn.
Chu Tử Hạ từ từ khép đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2427195/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.