"Thật là muốn ăn sạch em ngay lúc này!"
Hàn Cao Lãng nhếch khoé môi để rõ nụ cười gian tà, ánh mắt mang theo tia đùa cợt mà nhìn sau vào đôi mắt biếc xanh đẹp của cô gái. Một tay anh vuốt ve dọc sống lưng cô, tay còn lại đưa lên nắm nhẹ hai bên má cô, khuôn mặt đẹp trai uy nghiêm ghé sát vào khuôn mặt sớm đã ửng hồng, hơi thở ấm nóng tràn đầy nam tính phà vào da mặt khiến cho Chu Tử Hạ có chút buồn man mát.
"Anh..."
Chu Tử Hạ kinh hãi, mở miệng ra nói nhưng không biết bản thân nên nói gì. Chỉ biết rằng câu nói của cô vừa thoát ra khỏi cửa miệng thì ngay lập tức bị Hàn Cao Lãnh cướp thoại.
"Em thích loài hoa ải hương?"
Vừa nói Hàn Cao Lãng liếc ánh mắt sắt bén về phía sọt rác, bên trong chứa đầy những chất vụn thải nguyên liệu nhưng lại có một chiếc hộp nhỏ hình hộp lạc loài ở trong đó.
Chu Tử Hạ dường như phát ra giác ra cảm giác ẩm chứa nhiều mối nguy hiểm trong lời nói của anh, cô do dự mà trả lời.
"Ừm... đã... đã từng thích loài hoa đó..."
Hàn Cao Lãng cười lạnh một cái, nhướng mày đầy sự thách thức nhìn về phía cô.
"Ồ vậy sao? Tại sao tôi lại không biết nhỉ?"
Có nói cho đâu mà biết, Chu Tử Hạ bất lực mà nói nhỏ trong cuống họng. Nhưng thanh âm của cô phát ra một phần khiến cho người đàn ông nghe thấy rõ một phần nội dung trong câu nói ấy, mi tâm Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2427171/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.