"Không, anh tha cho em được không?"
Nghĩ tới cảnh đêm nay bản thân mình bị người đàn ông đòi hỏi, Chu Tử Hạ thêm phần sợ hãi.
Đêm qua đã bị cưỡng bức cả đêm, đến đêm nay lại phải lên lịch trả bài tới sáng. Sức người chứ có phải sức trâu đâu mà chịu đựng ghê như vậy được.
"Tội của em rất nặng, em nghĩ tôi có thể tha cho em được sao?"
Hàn Cao Lãng cúi đầu xuống định phạt cô một cái hôn nhưng bị cô né tránh một cách hoàn hảo. Chu Tử Hạ khẩn trương lấy tay trỏ chắn trước môi không cho anh hôn, sau đó dùng lực nhẹ khẽ đẩy anh ra xa còn mình thì hơi ngả người về phía sau.
"Đại ca à, em làm gì có tội cơ chứ? Có phải anh đang vu oan giá hoạ cho em đấy không?"
"Có thật là bản thân mình vô tội?"
Hàn Cao Lãng cười khẩy, nói tiếp: "Đừng quên hình phạt của trưa nay! Đêm nay em đừng hòng chạy thoát được! Có trời sập cũng không thể cứu được em!"
Nói xong, người đàn ông cúi đầu xuống cắn lên bả vai của cô.
"Anh có thể nào bớt cắn em có được không?"
Lần nào cũng vậy! Cứ hễ hai người quấn như hình với bóng với nhau là y như rằng anh lại cắn cô, toàn thân cô từ lúc bị anh phá thân đến giờ không chỗ nào là không ê nhức. Cũng may người đàn ông biết điều, cắn chỗ nào cũng được nhưng trừ hai bên cánh tay của cô ra.
Hàn Cao Lãng hừ một cái, đôi môi anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2427101/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.