"Mày đang khinh thường mẹ mày sao?"
"Đâu có! Con đâu phải một thằng ngu đâu!"
"Kế hoạch đêm nay mẹ đã thay mày sắp xếp rồi. Mọi dụng cụ cần thiết cho đêm nay mẹ đã chuẩn bị đầy đủ. Nói trước cho mà biết, mẹ cho mày thời gian đúng ba tháng."
"Ba tháng? Để làm gì?"
"Cho mày đúng ba tháng để mày hoàn thành nhiệm vụ! Mày làm cái gì cũng được, muốn làm cái gì thì làm mẹ cũng không cấm nhưng sau ba tháng mày phải có nghé con, mà một cặp nghé con thì càng tốt."
Nói xong, Lâm Ỷ Phi vỗ đúng năm cái vào một bên mặt của Hàn Cao Lãng, tiếp tục nói.
"Mẹ tin tưởng mày! Nếu như sau ba tháng mày không mang về cho mẹ một nghé con thì tao thiến nhá! Biết chưa? Còn cô gái kia tao trao trả sự tự do. Với lại anh em mày lựa lời với nhau mà bàn bạc việc lấy vợ con đi. Lấy trai hay gái cũng được, miễn sao là tao có con dâu, không phân biệt giới tính. Nếu như anh em chúng mày không tổ chức được một đám cưới hẳn hỏi, sinh cháu cho tao bế ẵm thì hai tụi bay chuẩn bị tâm thế sẵn sàng để lên giường thiến nhá. Tao đẻ đứa khác, oke!"
Hàn Cao Lãng toát mồ hôi lạnh khi nghe mẹ mình giao phó cho một nhiệm vụ.
Anh biết, mẹ anh là một người quyết đoán. Nói được là làm được. Tuyệt đối không có một câu phải nhai đi nhau lại vài lần mới thực hiện được.
Mẹ anh thích là nhích thôi, chẳng có ai gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2427093/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.