Toàn thân của Chu Tử Hạ không ngừng run rẩy, hai tay ôm chặt lấy cổ của đối phương. Sau khi bị anh đưa đẩy đến cao trào, đoá hoa mẫn cảm vừa bài xích ra chất dịch nhờn, càng làm cho lối vào trở nên trơn ướt hơn. Vật cứng chôn vùi trong ái dịch, bị hang động nhỏ kẹp chặt làm anh thiếu suýt nữa xuất binh.
"Sighh! Thả lỏng!"
Hàn Cao Lãng không vì vậy mà dừng lại động tác, thắt lưng từ từ thọc vào rồi lại rút ra, tiết tấu luân động chín nông một sâu tạo cho Chu Tử Hạ có một cảm giác ngứa ngáy, vừa sung sướng đến lạ thường.
Đôi mắt của Chu Tử Hạ ngập trong nước mắt, hơi thở gấp gấp, cô vô thức cong eo làm cho vật cứng đi vào ngậm lút cán, nửa thân trên ma sát vào cơ ngực tráng kiện, ánh mắt mê ly ẩn đầy sắc tình nhìn vào trong con ngươi thâm tuý của người đàn ông.
Hàn Cao Lãng đột ngột rút ra khỏi cơ thể cơ, đỉnh vật nam tính còn lưu lại vệt nước trăng trắng. Anh bế Chu Tử Hạ xuống khỏi bồn rửa mặt, cả cơ thể của cô không còn một chút sức lực nào, hai chân run đứng không vững ngã nhào vào trong vòng tay của người đàn ông.
"Ha, mới thế mà không còn sức lực sao?"
Anh xoay người cô lại, để cô đối mặt với gương soi trên tường. Mặt gương phản chiếu gương mặt đỏ bừng của Chu Tử Hạ, cô không dám nhìn trực diện, đem ánh mắt nhìn xuống bên dưới, hai tay nắm chặt lấy thành bồn rửa mặt, hàm răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2427086/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.