Chúa tể loài cầm thú làm sao có thể cho qua chuyện này dễ dàng được?
Đến nửa đêm, Hàn Cao Lãng âm thầm lẻn vào phòng riêng của Chu Tử Hạ.
Nhìn tướng ngủ chẳng ra thể thống gì của cô gái, hai mắt của người đàn ông sáng rực như vì tinh tú, đôi môi cong lên cười gian xảo.
Hàn Cao Lãng tiến lại gần, chui vào trong chăn ôm lấy người con gái vào lòng, động tác hết sức nhẹ nhàng.
Sau khi tự xử trong phòng tắm, thần trí lúc này của anh tỉnh táo hơn, chợt nhớ đến kỳ đèn đỏ của Chu Tử Hạ còn hơn mười ngày nữa mới đến. Vậy mà khi nãy cô dám câu dẫn anh, đã thế lại còn nói dối trắng trợn. Với bản tính chiếm hữu cho riêng mình, Hàn Cao Lãng đâu để chuyện này cho qua một cách dễ dàng. Đối với người đàn ông mà nói, càng phải xử phạt cô nặng hơn.
Hàn Cao Lãng cúi đầu xuống nhìn khuôn mặt nhỏ của cô gái, đôi môi hơi mở để điều chỉnh hô hấp theo thói quen. Nụ cười ma mị lộ rõ trên gương mặt gian xảo của người đàn ông, đầu lưỡi vươn ra liếm môi dưới đầy cám dỗ.
Giây sau, Hàn Cao Lãng cúi thấp người xuống, đôi môi mỏng bạc tình chạm vào chóp mũi của cô, sau đó hôn sang hai bên gò má, cuối cùng dừng lại trước cánh hoa mềm mại tựa như mới chớm nở.
Chu Tử Hạ theo phản xạ mà toàn thân co rút, đôi chân mày cắt tỉa tinh xảo nhíu lại, môi mỏng mím chặt như đang né tránh đi thứ trơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2426751/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.