Giọng nói của người đàn ông êm dịu, nhưng sắc mặt lại hiện rõ nét lưu manh.
Chu Tử Hạ vốn dĩ da mặt hồng hào từ trước, nay bị người đàn ông nói những lời trêu trọc càng thêm đỏ rực.
Cô gái nhỏ thẹn thùng, liếc mắt nhìn những con người xung quanh.
Cũng may Hàn phu nhân đã vào vị trí trung tâm, vì thế cho nên bao ánh nhìn đều tập trung vào hào quang của nữ chính.
Chu Tử Hạ lúc này mới buông lỏng cảm giác căng thẳng xuống, hờn dỗi đánh yêu vào lồng ngực của người đàn ông.
"Sao anh chẳng đứng đắn một chút nào vậy?"
Bạc môi của Hàn Cao Lãng nhếch lên, đôi mắt dài hẹp hiện rõ ẩn ý sâu xa.
"Như thế nào là không đứng đắn!"
Người đàn ông vô sỉ để tột cùng, anh cố ý chà sát vật cứng ngủ đông dưới lớp vải vào bụng dưới của cô, nụ cười hệt như kẻ lưu manh chiếm được vật phẩm, ghé sát vào tai Chu Tử Hạ mà nói nhỏ.
"Nhưng thằng em tôi vốn thẳng tính, chắc chắn sẽ thoả mãn được cái miệng nhỏ của ai đó!"
Chu Tử Hạ mặt mày biến sắc, sợ người đàn ông đê tiện nói lớn gây sự chú ý của người khác, cô nhanh chóng ngửa thân trên về phía sau, đôi bàn tay nhỏ nhắn luống cuống đưa lên, chặn trước đôi môi mỏng bạc tình của Hàn Cao Lãng.
"Liêm sỉ của anh để đi đâu rồi?"
''Chó tha đi rồi!''
Chu Tử Hạ bực bội, gằn từng câu từng chữ một.
''Anh bị đứt dây thần kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2426739/chuong-116.html