Duệ Hân liếc mắt xuống dưới nhà, cô ấy thấy ba mẹ vẫn đang ngồi đợi anh trai trở về. Giờ này cũng đã muộn rồi, chắc có lẽ Duệ Thần sẽ không về nhà nữa đâu mà ngủ luôn ở bên ngoài. Trước giờ Duệ Thần rất tuân thủ thời gian nhưng hôm nay lại không còn tuân thủ như trước, qua đêm bên ngoài mà không thèm gọi điện về nhà thông báo một tiếng.
Sau khi gọi vài cuộc cho Duệ Thần không được, Duệ Hân liền cầm điện thoại bước xuống nhà. Cô ấy cố gắng giữ vẻ mặt tươi cười như không có chuyện gì xảy ra để ba mẹ khỏi lo lắng.
"Ba mẹ, anh Duệ Thần vừa gọi điện tối nay sẽ ngủ lại nhà bạn anh ấy nên không về được."
Duệ Hân đang cố gắng nói giúp anh trai trước mặt ba mẹ nhưng dường như họ không tin. Mẹ của Duệ Hân hỏi vặn lại cô ấy:
"Nó đã nói gì với con? Mau gọi lại để mẹ nói chuyện với nó."
Nghe mẹ mình nói vậy Duệ Hân liền giật nảy mình lên, điệu bộ lúng túng, hai tay siết chặt lấy điện thoại rồi lắp bắp:
"À… anh ấy… anh ấy nói mình sắp đi ngủ rồi nên con không được làm phiền. Mà anh ấy có gửi ảnh cho con đó mẹ, mẹ xem mà xem."
Đúng lúc ấy Duệ Hân nhớ đến trong máy mình có một bức ảnh của Duệ Thần khi ở nhà của Tống Hàm. Cô ấy đem bức ảnh đó cho ba mẹ xem, dường như cách này đã có tác dụng và họ cũng không còn nghi ngờ nữa.
"Cái thằng này thật là… nếu ngủ ở nhà bạn thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-hang-xom-sat-vach/469428/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.