Trần Thiển và Tống Hàm quay sang nhìn nhau rồi cùng gật đầu:
"Phải, quay lại rồi."
Tần Dịch há hốc miệng kinh ngạc, khóe miệng khẽ giật giật không nói lên lời. Bình thường anh ta là người hay trêu chọc hai người họ nhất, nhưng tới khi cả hai quay lại với nhau thì anh ta lại không thể nào mà tin được. Cú sốc này thật sự quá bất ngờ, quá vội vàng rồi.
Sau một hồi đựng chựng người như tượng đá, cuối cùng Tần Dịch cũng chịu lên tiếng. Anh ta ôm bụng cười rồi chỉ tay về phía Tống Hàm và Trần Thiển khiến cả hai người họ nghệt mặt ra. Trần Thiển đỏ mặt có chút giận dỗi vì cô biết ngay là Tần Dịch sẽ phản ứng như thế khi thấy mình và Tống Hàm đã quay lại.
"Ahahaha, trời ơi, trời đất quỷ thần thiên địa ơi!"
Thấy Tần Dịch phá lên cười một cách vô duyên, Trần Thiển liền đi đến hét vào mặt anh ta:
"Tần Dịch, có cái gì mà anh cười thấy gớm thế hả? Chẳng lẽ chuyện bọn em quay lại buồn cười thế à?"
Cơ mặt của Tần Dịch lúc bình thường trông đã thấy hài hước, bây giờ anh ta còn ngoác mồm ra cười nữa chẳng khác gì đang cố tình xúc phạm người khác cả. Tần Dịch cúi người xuống cười một cách sảng khoái, hai tay vỗ vỗ xuống đùi vì không thể nhịn nổi.
"Ôi trời ơi, Trần Thiển với Tống Hàm quay lại yêu nhau. Á hahaha…"
Chẳng hiểu tại sao Tần Dịch lại có thể cười như vậy trong khi Tống Hàm chẳng thấy vui ở chỗ nào. Sau một hồi cười đến chảy cả nước mắt, đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-hang-xom-sat-vach/469426/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.