Người của Tống Hàm cao lớn và nặng hơn Trần Thiển rất nhiều vì thế trong lúc dìu anh đi có chút khó khăn với cô. Không những thế hai người còn đang say xỉn nữa nên việc dìu dắt còn khó hơn gấp đôi.
Lúc ra đến cửa nhà của Trần Thiển, Tống Hàm đột nhiên trở nên nặng nề hơn khiến Trần Thiển suýt thì ngã khụy xuống đất. Cô vội vàng đỡ lấy anh, mặt nhăn nhó kêu la:
"Tống Hàm, anh nặng chết đi được!"
Tống Hàm gục đầu xuống người Trần Thiển, anh cảm thấy trong người vô cùng nóng và muốn cởi hết quần áo ra ngoài. Chỉ vì anh mà Trần Thiển phải gắng gượng bước từng bước một, trong khi người cô nhỏ như vậy, sao mà trụ được lâu chứ.
Trong suốt quá trình cực nhọc của Trần Thiển khi đỡ Tống Hàm trở về nhà, cô luôn có cảm giác Tống Hàm đang lấy cớ sàm sỡ mình nhưng cô nghĩ là anh say rồi nên mới không thể làm chủ được ý thức và không quan tâm đến. Còn Tống Hàm thì gian xảo đến mức hết lần này đến lần khác lợi dụng mình đang say xỉn để chạm vào người Trần Thiển, không chỉ thế đôi mắt dâm dục của anh lúc nào cũng liếc nhìn khe ngực đẹp đến mê người của Trần Thiển, vừa nhìn vừa nuốt nước bọt.
Cạch!
Vừa mở cửa phòng ngủ của Tống Hàm, Trần Thiển đã cố gắng hết sức đẩy anh nằm xuống giường nhưng lại vô tình vấp ngã rồi nằm đè lên người của anh. Tống Hàm nhăn mặt lại vì đau nhưng cũng có chút mãn nguyện khi Trần Thiển nằm lên trên người mình, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-hang-xom-sat-vach/469421/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.