🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Thiển mở đôi mắt long lanh nhìn anh, vì cô đang trong tình trạng say xỉn nên trông vô cùng đáng yêu. Đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, Trần Thiển chớp chớp hai mắt, đầu lông mày khẽ nhíu xuống bày bộ mặt khó chịu. Sau đó cô bắt đầu mếu máo:

"Hức… anh quát tôi sao?"

Tống Hàm bị dáng vẻ lúc này của cô nhất thời thu hút, anh dần dần buông tay cô xuống rồi quay mặt đi thở dốc. Nhưng Trần Thiển vẫn chưa hết sợ anh, cô đưa tay dụi mắt rồi ấm ức kêu lên:

"Sao anh lại quát tôi chứ? Tôi có làm gì đâu, anh cứ thích bắt nạt tôi thôi…"

Trần Thiển uống rượu say là bắt đầu giở cái trò mè nheo mít ướt, chẳng giống với cô thường ngày chút nào. Nếu biết cô say xỉn rồi biến thành thế này thì Tống Hàm đã ngăn cản cô uống rượu ngay từ đầu rồi, đúng là phiền phức thật mà!

Tống Hàm không biết làm gì để dỗ dành cho Trần Thiển hết khóc, anh đưa tay đỡ trán, hai mắt chớp chớp suy nghĩ kế sách. Bình thường nếu con gái khóc thì phải làm gì nhỉ? Anh thực sự chẳng biết dỗ cô thế nào cả, chịu luôn rồi.

"Trần Thiển, đừng khóc nữa, em khóc trông xấu lắm có biết không?"

Nghe vậy, Trần Thiển càng khóc to hơn. Tống Hàm vội vàng bịt chặt miệng cô lại vì sợ hàng xóm nghe thấy.

"Ư… ư…"

"Bây giờ em muốn tôi làm gì thì mới nín khóc đây hả?" Tống Hàm khẽ hỏi.

Trần Thiển không phản kháng nữa, đôi mắt đẫm lệ nhìn thẳng vào Tống Hàm. Sau khi thấy ổn, Tống Hàm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-hang-xom-sat-vach/269928/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Yêu Cũ Là Hàng Xóm Sát Vách
Chương 12: Phát Điên Lên Mất!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.