Tô Yểm Tinh gần như không di chuyển.
Một mùi hương quen thuộc quanh quẩn bên cạnh cô.
Theo hành động của anh, cô còn có thể ngửi thấy mùi nước cạo râu thoang thoảng trên cằm của anh, nó hoà lẫn với mùi cỏ cây nhàn nhạt trên người anh, mùi hương làm cho người khác phải say mê.
Khác với nụ hôn ở trong phòng bếp, lần này còn thân mật và thuần khiết hơn, cô có thể cảm nhận được đôi môi của anh, và sức mạnh của những ngón tay đang nâng mặt cô, thậm chí còn có hơi ấm của ống tay áo cọ vào mặt cô...
Đã năm năm rồi.
Đã lâu lắm rồi.
Tô Yểm Tinh gần như chìm đắm vào.
Cô như được đưa trở lại căn hộ nhỏ ấy, về với cái nóng như thiêu đốt của mùa hè năm năm trước, và sự quấn quít môi và răng với người trước mặt.
Giữa người với người làm sao có thể thân mật như thế được, thân mật đến mức dường như làm gì cũng không đủ...
Tô Yểm Tinh bị anh ôm chặt trong lòng, cô có thể cảm nhận được sức mạnh của hai cánh tay anh, nó giống như...nỗi nhớ mong trong vô số đêm, anh khát khao được ôm và hôn cô như thế này.
Hỏng rồi.
Lâm Dao!
Khi Tô Yểm Tinh quay đầu lại, cô đột nhiên nhớ đến Lâm Dao, một tiếng "wow", cô đưa tay muốn đẩy Lục Dã ra, nhưng bàn tay đó lại bị những ngón tay của anh bắt lấy.
Anh ép tay cô ra sau gáy của mình, Tô Yểm Tinh chỉ mơ hồ nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-dinh-luu/2887443/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.