Về đến chung cư của Tịnh Nhu, Sở Hạo Dương dìu cô vào trong nhà.
Dạo này Tiêu Nhất Nam khá bận rộn ở công ty chính vì thế mà cô nàng cũng không hay về nhà.
Mà hiện tại đôi mắt lờ đờ, thân hình chuếnh choáng của Tịnh Nhu lại khiến anh khá lo lắng cho nên anh cũng không dám để cô ở nhà một mình.
Vào đến nhà, Tịnh Nhu đã thấy chiếc cúp mình đạt giải nhất đang ở trên bàn.
Cô lảo đảo cầm lấy nó đem vào trong phòng, Sở Hạo Dương đi đằng sau chỉ sợ cô sẽ đột ngột ngã lăn ra mất.
Tịnh Nhu đem cúp đặt lên giá sách, ngắm nghía hồi lâu, đôi mắt mơ màng ngoảnh ra phía sau nhìn Sở Hạo Dương lè nhè nói.
“Anh xem xem! Em giành được giải thưởng rồi! Là giải nhất đó!”
“Em giỏi lắm phải không?”
Tịnh Nhu ngả nghiêng đi đến bên Sở Hạo Dương, tươi cười nhìn anh.
Anh nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng cất lời.
“Em rất giỏi!”
Vừa nghe câu đó từ anh, đột nhiên Tịnh Nhu bất thình lình thay đổi thái độ, cô cúi gằm mặt xuống nói lí nhí…
“Vậy sao? Em… em còn tưởng rằng…em là nhà thiết kế kém cỏi nhất…”
Sở Hạo Dương lo lắng kéo tay Tịnh Nhu lại gần, ôm trọn cô vào lòng, đưa tay lau đi những giọt nước mắt nóng hổi đang thi nhau chảy dài trên gương mặt kiều diễm kia…ngỡ ngàng nói.
“Tịnh Nhu… sao em lại…”
Tịnh Nhu ngước đôi mắt ngấn nước ấy lên nhìn Sở Hạo Dương, cô bắt đầu trải lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-em-dung-hong-thoat-khoi-toi/3075666/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.