Sau khi ăn tối xong, Sở Hạo Thiên đi ra khỏi nhà hàng trước Tịnh Nhu và Sở Hạo Dương.
Trước khi lên xe, cậu còn quay lại nhìn hai người kia vẫn đang tò te với nhau mà giật giật khoé môi.
“Này… hai người đừng thể hiện nữa được không? Trong bữa ăn em đã ngán đến tận cổ rồi mà bây giờ ra ngoài vẫn không tha em là sao?”
Sở Hạo Dương nhếch môi cười cợt.
“Trừng phạt em đấy… hơn nữa em cũng có người yêu mà sao không dắt về còn kêu ca gì nữa đây?”
Sở Hạo Thiên nghe anh đột nhiên nhắc tới người yêu thì chợt lúng túng ra mặt.
“Chẳng qua là cô ấy không muốn về thôi… chứ nếu không em sẽ không tha cho hai người đâu.
Hơn nữa, anh có khác gì em đâu, anh cũng đâu dám đưa chị dâu về ra mắt mà còn nói em…”
Tịnh Nhu ban đầu vẫn còn khá vui khi nghe cuộc đấu khẩu giữa hai người đàn ông này nhưng khi nghe hai từ “ra mắt” phát ra từ miệng của Hạo Thiên thì lại cúi mặt xuống vừa ngượng vừa hơi nhói lòng một chút.
Chính vì thân phận và gia thế của cô không bằng anh nên mới…
Sở Hạo Dương không phát hiện ra biểu hiện khác lạ của cô, anh vẫn chỉ tay thẳng mặt Hạo Thiên nghiến răng nói.
“Đừng suốt ngày nói anh mày mà không xem lại mình.
Chó mà lại chê mèo lắm lông à?”
Sở Hạo Thiên nhí nhố lè lưỡi trêu Sở Hạo Dương, cậu nhanh chóng lên xe lái về khách sạn.
Căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-em-dung-hong-thoat-khoi-toi/3075648/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.