Tối hôm ấy, Tịnh Nhu về chung cư.
Trong khi Sở Hạo Dương vẫn đang yên ổn đọc sách, cô thì lại vô tư nằm trên đùi anh.
Tịnh Nhu hướng ánh mắt lên trần nhà một lúc lâu, nghĩ ngợi một hồi liền buông tiếng thở dài.
Động thái này của cô tất nhiên đã đả động đến Sở Hạo Dương.
Anh buông cuốn sách xuống, vuốt nhẹ tóc cô hỏi.
“Sao vậy? Công việc vất vả quá hả?”
Tịnh Nhu nằm nghiêng người đưa tay vẽ vẽ lên vòm ngực của anh rồi nói.
“Không phải, em gặp chút chuyện phiền phức thôi.
Được Phong Lãng ra mặt giải quyết rồi”
“Hửm?” Sở Hạo Dương nhướng mày nghi hoặc.
Tịnh Nhu không muốn anh hiểu lầm liền vươn tay choàng qua cổ anh kéo sát xuống mặt mình thầm thì.
“Nói chung chỉ là chuyện nhỏ thôi, đã giải quyết xong rồi.
Vấn đề là giờ tất cả mọi người đều biết Phong Lãng che chở cho em, sau này e là sẽ không được yên ổn ở Hoà Lạc nữa”
Sở Hạo Dương nghe vậy, lúc này mới giãn cơ mặt, ôm ngang người Tịnh Nhu lên, xoay người cô ngồi đối diện với anh.
Anh đưa tay vuốt nhẹ gò má cô, đưa miệng mơn trớn vùng tai mẫn cảm của cô rồi nói nhỏ.
“Vậy em từ chức ở Hoà Lạc, đến DT làm việc đi”
Tịnh Nhu ngồi ngoan trong lòng anh, hai chân quắp chặt vào hông anh không buông, bàn tay nhỏ nhắn vẫn vuốt ve mấy sợi tóc đằng sau gáy của anh.
Cô nhẹ nhàng cất giọng.
“Ồ? Đến DT? Vậy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-em-dung-hong-thoat-khoi-toi/3075637/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.