Ngày hôm sau, Phong Lãng tỉnh dậy trong tình trạng đầu đau như búa bổ, anh từ từ ngồi dậy dựa người vào thành giường. Đúng lúc Khương quản gia cũng vừa hay đến trước cửa phòng anh. Ông đưa tay gõ cửa.
*Cốc cốc cốc*
Phong Lãng mệt mỏi nói vọng ra.
“Vào đi”
Khương quản gia mở cửa, trên tay ông là cái khay đựng bát canh giải rượu vừa mới nấu xong cách đây 30 phút, ông đặt nhẹ bát canh xuống chiếc bàn cạnh đầu giường, nhẹ cất giọng.
“Cậu chủ đã tỉnh táo hơn chút nào chưa?”
“Tôi bị sao vậy?”
Khương quản gia thở dài, từ tốn nói.
“Đêm qua tôi nhận được điện thoại của cô Vi Vi, cô ấy nói cậu say quá nên tôi mới xuống nhà đón cậu lên”
“Ừm…”
Phong Lãng ừm nhẹ một tiếng, có vẻ như anh đã nhớ được điều gì đó vào hôm qua rồi. Đúng lúc này, đột nhiên bụng anh có chút khó chịu, Khương quản gia nhìn thấy liền đưa anh bát canh giải rượu cho anh, Phong Lãng đón lấy rồi đưa từng thìa lên miệng uống. Trong khi anh đang uống rất bình tĩnh đột nhiên Khương quản gia cất tiếng hỏi.
“Cậu chủ, cậu có nhớ chuyện gì đã xảy ra hôm qua không?”
“Có chuyện gì sao?”
“À chuyện cậu hôn cô Vi Vi ấy”
Nói đến đây, nước canh trong miệng Phong Lãng lập tức phun ra hết sạch, anh ngớ người hỏi lại.
“Ông nói gì cơ? Tôi làm gì trong xe cơ?”
Khương quản gia vẫn bình thản trả lời nhưng thật ra trong lòng ông đang cười thầm trước thái độ của anh…
“Thì việc cậu và cô Vi Vi đã hôn nhau trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-em-dung-hong-chay-thoat-khoi-toi/904281/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.