Ngày hôm sau
Tịnh Nhu đến công ty như thường lệ, cô vừa chấm công xong, bước vào phòng thiết kế đã thấy Lộ Tiêu ngồi nghiêm chỉnh ở đó. Tịnh Nhu đi đến chào hỏi.
“Chào buổi sáng Lộ Tiêu”
Lộ Tiêu không quay lại hồ hởi như thường ngày mà mắt vẫn dán chặt vào máy tính, nhếch miệng cười, lạnh nhạt nói.
“Ừ”
Đúng lúc này, Đàm Hi cũng đi đến, nhìn thấy Tịnh Nhu đứng đó liền lên tiếng nhắc nhở.
“Tịnh Nhu, cô đến rồi à? Thiết kế xong chưa? Lộ Tiêu cũng nộp rồi đó, cô mau lên đi”
Lúc này, Tịnh Nhu bất giác nhíu mày khi nghe Đàm Hi nói Lộ Tiêu đã nộp bản thiết kế trước cô. Rõ ràng vài hôm trước cô ta còn than thở rằng chưa có ý tưởng gì, tỏ vẻ muốn nhờ cô chỉ dẫn mà? Sao mới đó đã nộp bản vẽ rồi?
Tịnh Nhu thoát khỏi dòng suy nghĩ, hướng mắt nhìn Đàm Hi nói.
“Tổ trưởng Đàm, tôi làm xong rồi. Tôi nộp ngay đây”
Tịnh Nhu nhanh chóng để túi sách về chỗ ngồi, rồi đem bản thiết kế đến phòng của Đàm Hi. Lộ Tiêu nhìn bóng lưng Tịnh Nhu đi đến phòng của tổ trưởng mà nhếch môi cười cợt. Cô ta ngả lưng vào ghế tựa đắc ý nhắm mắt hưởng thụ…
Tịnh Nhu vào phòng của Đàm Hi, đưa ra trước mặt cô ấy bản thiết kế của mình. Đàm Hi vừa nhìn sơ qua liền ngỡ ngàng phát hiện bản thiết kế của Tịnh Nhu giống y hệt của Lộ Tiêu. Cô nàng sửng sốt.
“Đây là thiết kế của cô sao?”
“Đúng vậy!” Tịnh Nhu bình thản trả lời.
Đàm Hi đột nhiên không giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-em-dung-hong-chay-thoat-khoi-toi/904237/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.