Khi leo núi, cơ bắp toàn thân thường rơi vào trạng thái căng cứng. Kẻ quen tập luyện thì không sao, người không quen hôm sau sẽ có cảm giác như vừa bị xe tải chẹt qua, chỉ khẽ động đậy thôi cũng nhức nhối kinh khủng. Chẳng còn mấy ai có thể thoải mái vui vẻ chạy tung tăng, cô hướng dẫn viên buộc phải tạm ngưng mọi hoạt động, chuyển thành một bữa liên hoan thịt nướng ngoài trời.
Giang Nhứ chính là một trong số ít những kẻ còn khả năng nhúc nhích nói trên. Hắn đứng bên lò nướng nướng mấy xiên thịt rồi tức tốc rút lui vì lửa khói mịt mù.
Cố Khinh Chu ngồi nghỉ ngơi trên ghế bên cạnh. Y mặc một bộ đồ đơn giản màu trắng, khoanh chân nghịch điện thoại. Ánh sáng huỳnh quang mờ nhạt từ màn hình rọi đến, những đường nét trên gương mặt y như dịu dàng ấm áp hơn vài phần, khiến không ít đồng nghiệp nữ lén lút liếc nhìn trong bóng tối.
Giang Nhứ bước tới, quay lưng âm thầm ngăn chặn những ánh mắt chăm chú kia. Thoáng thấy một bóng người trùm lên phía trước mặt, Cố Khinh Chu vô thức ngẩng đầu, bắt gặp hắn cầm một đĩa thịt nướng trong tay thì bật hỏi: “Cậu nướng à?”
Đối phương sờ chóp mũi: “Cứ coi là thế đi.”
Cố Khinh Chu lười nhác cầm đĩa thịt đặt lên bàn, vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh ra hiệu cho hắn ngồi xuống: “Cảnh đêm ở đây đẹp lắm.”
Có lẽ bởi ánh đèn đô thị quá chói lọi, không chỉ khiến mọi người lóa mắt mà còn làm lu mờ cả sao trời, cho nên chỉ khi đi xa ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-bi-toi-boi-bac-giau-to-roi/1086811/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.