Anh ta nhíu mày, hơi khó hiểu, im lặng một lúc thì nói: “Không có việc gì quan trọng cô sẽ không đến tìm tôi, chuyện gì?”
Tôi không khỏi nghẹn lời, xấu hổ cười bảo: “Anh còn nhớ lần trước tôi đi công tác ở thành phố A không?”
Anh ta gật đầu, mở hộp cơm ra, có lẽ là ở trong văn phòng mãi nên anh ta hơi mệt mỏi.
Tôi nói tiếp: “Buổi tối ngày tôi nhờ anh đi đón Mộng Thu, sau khi anh đưa cô ấy về khách sạn thì đi ngay à?”. Truyện Bách Hợp
Tôi không phải là người có thể xử lý khéo chuyện đối nhân xử thế, ví dụ như bây giờ, rõ ràng tôi muốn nói bóng nói gió nhưng chẳng khác gì đang hỏi thẳng.
Tay anh ta hơi khựng lại, đôi mắt đen nhìn sang tôi, hơi nheo lại: “Cô không hợp với việc nói vòng vo đâu, nói thẳng ra đi!”
Tôi đỡ trán, cảm thấy mình thật ngốc.
“Có phải tối hôm ấy anh và Mộng Thu đã làm chuyện đó rồi không?” Vừa hỏi xong tôi hận không thể tự đập mình chết, mẹ nó đây là câu con người nên hỏi à?
Anh ta nhìn tôi, nhướng mày: “Chuyện gì?”
Thảo luận đề tài này với một người đàn ông, nói thật lòng, không hợp, rất gượng gạo.
Nhưng đã mở đề tài rồi, sao có thể ngừng lại được.
“Hai người đã quan hệ chưa?” Tôi hỏi, cố kìm cơn nóng như thiêu trên mặt, đợi câu trả lời của anh ta.
Anh ta khép hộp cơm lại, ngả ra sau, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi: “Nói thẳng mục đích với tôi đi?”
Tôi cạn lời, hơi muốn mắng anh ta.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-chi-tu/1081570/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.