Không biết qua bao lâu, Lãnh Diễm từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, mở mắt ra, chiếu vào mắt nàng là nóc nhà bị mạng nhện che kín.
Nàng thầm thở dài thật sâu, không hề động, chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm phía trên.
“Ngươi tính nằm ở đó cả ngày?”
Thanh âm đột ngột vang lên của Long Đan Thanh làm nàng cả kinh, vội vàng đứng dậy, ánh mắt vội vàng tìm tòi, rốt cuộc tìm được hắn ở một góc ghế.
Hắn đến đây lúc nào? Thoạt nhìn hắn giống như đã ngủ một giấc ngủ ngon trước nay chưa từng có, tinh thần sảng khoái, so với trước kia càng thêm gợi cảm tuấn mỹ.
Thật sự không công bằng. Ngược lại nàng, bị hắn làm cho mệt đến thê thảm…..
“Ta phát hiện nhốt ngươi ở lãnh cung, cho ngươi giống như công chúa, cả ngày không có việc gì, quá thoải mái rồi.” Khẩu khí lạnh lẽo của hắn giống như người không quen biết.
“Ta vốn là công chúa.” Lãnh Diễm phản bác nói, cũng hiểu rõ hắn muốn báo thù “ Ngươi tính xử trí ta như thế nào? Đánh ta mấy roi? Không cho ta ăn cơm?”
Ngữ khí trào phúng của nàng trọc giận Long Đan Thanh, hắn đột nhiên đứng lên, chiếc ghế đổ ra phía sau, tiếng “rầm” vang lên làm Lãnh Diễm sợ tới mức không khỏi co rúm lại.
“Ta rất muốn đánh ngươi! Nhưng…..”Hắn không ra tay được!
“Nhưng cái gì?”
“Đừng hỏi nhiều! Từ mai trở đi, ngươi liền nhận lấy trừng phạt của ta!”
“Trừng phạt của ta là cái gì?”
“Hầu hạ thê tử tương lai của ta, Hương Vân công chúa”
Lời nói của hắn như sấm đánh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-bi-nguyen-rua/65146/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.