Lãnh Diệm sợ tới mức muốn xoay người chạy trốn, nhưng hắn đã bắt lấy tay nàng, chỗ nào cũng không chạy được, chỉ có thể mặc hắn như dã thú đãnh về phía nàng, đẩy nàng ngã vào bờ hồ bên cạnh.
“Buống!”
Nàng vùng vẫy dưới thân hắn, đôi mắt đẹp lóe lên sợ hãi cũng bất an.
Troóng mắt hắn tỏa ra ngọn lửa mãnh liệt, hai tay như sắt thép yên lặng đè lên hai vai nàng
Nàng trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi nói:
“ Giữa ban ngày ban mặt mà ngươi dám đừa giỡn con gái nhà lành….. Trong mắt ngươi có còn vương pháp không?”
Lúc này, mặt trời chậm rãi nhô lên, ánh sáng vàng óng làm hắn có thể nhìn rõ dung nhan của nàn hơn.
Thật đẹp!
“ Ngươi tên là gì?”
Hắn hỏi lại một lần.
“ Ta không nghĩ sẽ nói!”
“ Không nói? Không sao, ta sẽ nghĩ biện pháp để ngươi nói.” Hắn vẫn ung dung nhìn nàng chằm chằm, trong lời nói tràn đầy uy hiếp.
“Ta…Ta gọi là Hoa nhi.”
Nàng nói bừa một cái tên.
“Hoa Nhi? Ừm, chính xác giống một đoá hoa kiều diễm……”
Hắn gắt gao nắm bàn tay mềm mại của nàng, không ngừng vẽ các vòng tròn lên giữa tay nàng.
Toàn thân Lãnh Diễm không ngừng nổi lên một trận da gà.
“ Bất cứ lúc nào nơi này cũng sẽ có người đi qua, ngươi nhanh buông ra, nếu để ta kêu to ngươi nhất định sẽ chết!”
Ngoài miệng Lãnh Diệm không chịu thua, trong lòng lại nhảy rất nhanh,…..
Hắn nghênh ngang đè lên cô, nhiệt độ nóng bỏng xuyên thấu qua y phục, hơi thở nam tính của hắn truyền đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-bi-nguyen-rua/65133/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.