Phòng họp trên tầng ba mươi bảy.
Hoàng Dật Lãng nhìn màn hình máy tính, nhíu mày thật sâu.
“Phương Thụy, cậu giải thích thế nào về cái này?” Bên trong chiếc đĩa CD lấy ra từ cặp táp của Phương Thụy là tư liệu gốc về dự án mới nhất của Ban Phát triển.
“Tôi không biết tại sao trong cặp của tôi lại có thứ này!” Phương Thụy vội la lên.
“Cậu không biết?” Hoàng Dật Lãng nhíu mày.
“Quản lý Hoàng! Tôi thật sự không biết!” Phương Thụy mặt trắng bệch. “Nhất định có người muốn hại tôi!”
“Hại cậu? Theo như dữ liệu trên máy lưu lại, đến tối nay bản kế hoạch này mới được làm xong, vậy cậu nói ai hãm hại cậu?” Hoãng Dật Lãng chỉ Trần Thiên Luân và Đinh Thiếu Ngạn đang đứng một bên. “Chẳng lẽ là bọn họ?”
“Quản lý! Lúc đó tôi có vào WC một lát!”
“Ai làm chứng?”
“Cái này…” Phương Thụy vội vàng quay đầu nhìn Trần Thiên Luân. “A Luân! Mau nói đi, lúc đó tôi vào WC đúng không?”
Trần Thiên Luân gãi đầu, sợ sệt nói. “Đúng vậy, quản lý, A Thụy quả thật có vào WC.”
Phương Thụy vừa thở phào nhẹ nhõm, lại nghe Trần Thiên Luân nói thêm một câu. “Nhưng lúc tôi trở về thì cậu ấy đã ngồi trước máy tính rồi.”
“A Luân!” Phương Thụy tức giận trừng hắn.
“Thật là vậy mà!” Trần Thiên Luân nhỏ giọng nói, thực ra trong lòng cũng thấy rất khó xử. Dù sao người lấy cắp tư liệu cũng không phải hắn. Nếu không phải hắn, chỉ có thể là A Thụy hoặc trưởng phòng, mà cả hai người này Trần Thiên Luân đều không nghĩ ra ai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-bi-mat-cua-tong-tai/1307188/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.