Trước cửa ga tàu điện ngầm, Lôi Khiếu và Phương Thụy mỗi người một ngả.
Trước khi đi, Lôi Khiếu đưa cho cậu một cái cặp ***g…
“Đây là gì?” Phương Thụy khó hiểu hỏi.
“Bữa sáng.” Lôi Khiếu nói. “Bên trong có giăm-bông, sandwich và cà phê. Bây giờ vẫn còn sớm, đến công ty hâm nóng một chút rồi ăn.”
Phương Thụy nhận cặp ***g, cảm động nói. “Cảm ơn.”
“Ừ, mau đi đi.” Lôi Khiếu vỗ vai cậu, nhìn theo bóng lưng cậu rời đi.
Phương Thụy một tay xách cặp ***g, vui vẻ bước vào văn phòng.
“A Thụy a, đêm qua cùng mỹ nữ nhà bên thông đồng thành gian rồi hả?” Trần Thiên Luân vẻ mặt chế nhạo, còn khoác tay lên vai cậu. “Nhìn xem cái đôi mắt gấu trúc này, rồi cái bộ dáng như đường làm quan rộng mở này, chậc chậc…”
“A Luân chết tiệt, lăn ra chỗ khác đi!” Thật cẩn thận ôm chặt cặp ***g vào trong lòng, đi thẳng vào phòng trà nước.
“Chào buổi sáng!” Đinh Thiếu Ngạn tay cầm ly cà phê đang ở bên trong nói.
“Chào buổi sáng, trưởng phòng!” Phương Thụy vội vàng chào hỏi.
“Cậu mang bữa sáng đến cơ quan?” Đinh Thiếu Ngạn hiếu kỳ hỏi.
“Vâng.” Cậu gật đầu, trên môi mang ý cười.
“Tôi nhớ cậu bảo…” Đinh Thiếu Ngạn nhớ lại một chút. “… cậu nấu ăn không giỏi cơ mà?”
Phương Thụy đỏ mặt. “Đây là bạn tôi làm.”
“Bạn gái?” Đinh Thiếu Ngạn nhíu mày.
“Không phải!” Phương Thụy vội vàng xua tay, bỏ bánh sandwich vào lò vi sóng.
Thấy cậu không muốn nói thêm, Đinh Thiếu Ngạn thở dài đi ra ngoài. Phương Thụy thở phào, Lôi Khiếu là đàn ông mà, đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-bi-mat-cua-tong-tai/1307178/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.