“Oa, thật lạ lùng nha, A Thụy hôm nay không đi muộn!”
“A Luân chết tiệt! Cậu dám trù tôi đi muộn?” Phương Thụy làm bộ muốn đánh.
“Đại hiệp tha mạng!” Trần Thiên Luân xin tha. “Tôi với cậu là anh em tốtmà! Cuối cùng đại sắc nữ kia cũng buông tha cậu rồi hả?”
“Nói linh tinh! Tôi với cô ta chẳng có quan hệ mờ ám gì hết!”
“Nga…” Trần Thiên Luân nháy mắt mấy cái, trộm cười nói: “Tôi đâu nói hai người có quan hệ không minh bạch!”
“Cậu còn dám nói!” Phương Thụy liếc mắt. “Tiền tăng ca hôm qua đâu?”
“Oa, A Thụy thật độc ác! Cùng lắm tôi giúp cậu một đêm là được rồi, sao cậu lại nỡ tính toán với anh em chứ!”
“Anh em cũng phải tính toán, mà cậu là gì của tôi?”
“A Thụy cậu không nên như vậy! Buổi tối tôi mời cậu đi ăn mà!” Trần Thiên Luân lấy lòng nói.
“Hừ! Muốn dùng đồ ăn mua chuộc tôi sao?”
“Vậy cậu muốn thế nào? Lần sau đi gặp mặt tôi dẫn cậu đi nhé!” Trần Thiên Luân vỗ ngực bảo đảm.
“Tôi không cần.” Phương Thụy lắc đầu.
“Mời ăn không muốn, đưa đi gặp mặt cũng không cần, cậu sẽ không xuất gia làm hòa thượng đấy chứ?”
“A Luân chết tiệt! Này tôi cho cậu đi làm hòa thượng!” Phương Thụy xoa tay nói.
“Nói chuyện gì vui vậy?” Trưởng phòng đi tới.
“Chào buổi sáng, trưởng phòng!” Hai người đồng loạt đứng lên.
“Không cần khách sáo!” Định Thiếu Ngạn nhìn Phương Thụy cười nói: “Lần trước cậu làm rất tốt, tiếp tục cố gắng nhé.”
“Vâng, cảm ơn trưởng phòng đã giúp đỡ.” Phương Thụy nói.
“Đã nói đừng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-bi-mat-cua-tong-tai/1307173/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.