o
Ngón tay chạm màn hình của Lịch Duyệt Tinh tức thì nóng phừng ngứa ran.
Hắn phát hiện, một khi bé con làm hành động tương đối thân mật với mình, thần kinh hắn sẽ căng ra, cảm giác cũng nhạy bén hơn. Mặc dù từ đầu tới cuối không hề bị đụng chạm thật, nhưng cơ thể luôn sinh ra phản ứng căng thẳng.
Nhưng điều này âu cũng bình thường.
Ai có thể từ chối bé con như vậy chứ?
Lịch Duyệt Tinh rút tay về, tỉnh rụi xoa đầu ngón tay run lên rồi lại nhìn bé con trong màn hình.
Sau khi chào hỏi Lịch Duyệt Tinh, nhóc tí hon trên thảm bay ngẩng đầu nhìn xung quanh, thấy rất nhiều phần mềm và tệp tin khác nhau chiếm hai phần ba màn hình.
Phần mềm thì ít, tệp tin rất nhiều. Từng tệp sắp xếp lộn xộn trên màn hình, trái một tí, phải một tí, chen chen chúc chúc.
Cậu nói: “Tây Mộc ơi.”
Lịch Duyệt Tinh: “Ơi?”
Túc Minh Khiêm: “Tôi mang theo vài thứ, có thể đặt chúng ở góc dưới bên phải màn hình không?”
Lịch Duyệt Tinh không có lý do từ chối: “Đương nhiên, nhóc cứ tùy ý.”
Thế là Túc Minh Khiêm điều khiển tấm thảm bay tới điểm đến.
Trên điểm đến có thùng rác chiếm chỗ, nhưng điều này không làm khó Túc Minh Khiêm. Cậu dùng tay giữ chặt ô biểu tượng, hơi dùng sức, sau khi xác nhận mình có thể thuận lợi xê dịch biểu tượng thì bình tĩnh di chuyển thùng rác sang bên trái màn hình.
Tiếp đó, cậu lại tới dưới góc phải trống không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-2d/2765648/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.