o
Lịch Duyệt Tinh ho khẽ ra tiếng, sợ dọa nhóc con, hắn còn cố ý nói nhẹ nhàng: “Bé con ơi~”
Giọng nói thăm thẳm vang lên bên cạnh.
Tây Mộc?
Nhưng Tây Mộc đang ngủ mà…
Túc Minh Khiêm vô thức nhìn qua camera, chạm mắt với Lịch Duyệt Tinh. Cậu hoảng sợ, đầu nóng lên, bổ nhào về phía trước, che cả người lên bàn làm việc, đoạn mới lắp bắp: “Tây, Tây, Tây Mộc? Bạn đang ngủ trưa cơ mà?!”
Lịch Duyệt Tinh nhìn nhóc tì trong game.
Cơ thể nhỏ nhắn nằm nhoài lên mặt bàn lớn hơn cậu nhiều, che khuất quá nửa đồ. Một số trang sức dây lụa còn sót lại lộ ra ngoài được cậu lén lút di chuyển ngón tay, giấu từng chút một vào lòng bàn tay như hamster dọn nhà, rồi lại lén lút dịch xuống dưới người che kín lần nữa.
Cực kỳ vất vả.
Thật sự vất vả quá.
Lịch Duyệt Tinh không cười, thái độ của hắn nghiêm túc mà nghiêm cẩn: “Tôi ngủ được nửa giấc thì nằm mơ, mơ thấy nhóc làm chuyện có lỗi với tôi, giận quá nên dậy. Dậy rồi, tôi đắn đo suy nghĩ, vẫn thấy tức, thế là mở điện thoại ra đối chất với nhóc.”
Túc Minh Khiêm: “???”
Cậu sợ ngây người trước sự gây rối vô lý của Lịch Duyệt Tinh.
Túc Minh Khiêm: “Chuyện tôi làm trong giấc mơ của bạn, sao lại liên quan đến tôi?”
Lịch Duyệt Tinh đổi giọng: “Thật ra tôi cũng nghĩ vậy đấy, thế nên sau khi vào game nhìn thấy nhóc, tôi không giận nữa.”
Túc Minh Khiêm thở phào nhẹ nhõm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-2d/2765630/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.