o
Tối hôm Saimoe kết thúc, Lịch Duyệt Tinh ngồi trước máy tính, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ chuyển từ đen sang trắng.
Tiếng bàn phím vang lên suốt đêm.
Chín giờ sáng hôm sau, Túc Minh Khiêm vào game chờ Tây Mộc như thường lệ.
Đây là giờ hẹn của họ, chín giờ sáng Trung Quốc vừa đúng là năm giờ chiều bên Mỹ. Đây là thời gian cả hai đều tương đối rảnh rỗi, có thể nhàn nhã ở bên nhau một hai tiếng.
Nhưng hôm nay Lịch Duyệt Tinh không online.
Túc Minh Khiêm chờ trong game mười phút, có chút lo lắng.
Xảy ra chuyện gì rồi? Tây Mộc ngủ quên sao?
Cậu nhìn qua camera điện thoại, thấy bên ngoài tối om, như thể camera bị thứ gì đó che khuất.
Túc Minh Khiêm càng lo hơn, cậu đi từ màn hình điện thoại vào màn hình máy tính, nhìn ra ngoài lần nữa.
Rốt cuộc bấy giờ cũng có phát hiện.
Túc Minh Khiêm nhìn thấy Lịch Duyệt Tinh đang nằm ngủ trước bàn máy tính, điện thoại kẹp dưới khuỷu tay hắn nên mới không nhìn thấy gì.
Túc Minh Khiêm thở phào, tiếp đó nghi hoặc.
Tại sao lại mệt tới mức ngủ gục trước máy tính?
Cậu không khỏi nhìn lên màn hình máy tính, phát hiện tập tin “Cửu Độ” đang mở.
Này thì không lạ.
Lạ là… sao cảm giác cốt truyện tiến triển nhiều hơn hẳn so với lần trước cậu thấy nhỉ?
Túc Minh Khiêm lướt qua số chữ trong file, phát hiện mình không bị ảo giác, so với số chữ hôm qua cậu thấy, số chữ hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-2d/2765407/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.