Nhiều năm trước, Úc Thiên cũng từng đi với Chu Vọng Thư – à, khi đó cậu tên là Đoạn Nhất Thanh – đi truyền nước biển.
Khi còn nhỏ Chu Vọng Thư bị viêm phổi, để lâu nên để lại chút di chứng. Ba mẹ cậu tình cảm không hợp nhiều năm rồi, trong nhà hở chút là ồn ào đến chó sủa gà bay. Hầu như cũng mặc kệ không hỏi tới cậu, chút bệnh nhỏ này liền để kéo dài, cuối cùng trở thành viêm họng mãn tính. Sau khi quen biết Úc Thiên, một lần bị cảm làm cho viêm họng, cậu đã quen với việc này nên không bận tâm, Úc Thiên cũng cho rằng là sưng đau cuống họng do bệnh cảm. Đến lúc cậu ho khan gần một tuần vẫn không khỏi, Úc Thiên sầm mặt dẫn cậu đi bệnh viện mới phát hiện đã tới viêm phổi.
Khi đó cũng giống hệt bây giờ. Úc Thiên đưa cậu đi tìm bác sĩ, lấy thuốc cho cậu, cùng cậu đi truyền nước. Chu Vọng Thư của khi đó vẫn còn tâm trạng nhịn ho đùa cậu: “Rốt cuộc anh giận là vì em không coi trọng thân thể hay là giận anh là một sinh viên y tài giỏi cũng không phát hiện em không phải bị cảm bình thường vậy?”
Chỉ đổi lại Úc Thiên kéo rèm che chặn ánh mắt của những người xung quanh, đến gần chạm nhẹ bên môi cậu, nói nhỏ: “Đã thế này rồi mà còn nói nhiều như vậy.”
Cho đến tận bây giờ, Chu Vọng Thư cũng không thể không thừa nhận, dẫu rằng Úc Thiên từng lừa cậu, từng tổn thương cậu, nhưng anh cũng là người duy nhất từng quan tâm đến cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-xua-sao-lai-toi/474487/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.