🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bảy năm rồi.

Bảy năm trước Úc Thiên đã đủ hấp dẫn người khác, Chu Vọng Thư đã từng ngây ngốc ngắm anh nửa tiếng đồng hồ mà không lấy lại tinh thần. Xa cách đã lâu, năm tháng không để lại dấu vết của thời gian trên gương mặt ấy, ngược lại làm cho vẻ điển trai trẻ trung năng động kia nhuốm thêm sắc trưởng thành chín chắn càng làm người không rời mắt được. Bây giờ anh cười lên, Chu Vọng Thư lại cảm thấy nhịp tim của mình kém cỏi đập nhanh hơn.

Cậu gần như là dời tầm mắt một cách chật vật.

“Đúng, tôi biết anh.” Cậu cam chịu nói, “Nhưng anh thật sự nhận sai người rồi, tôi không phải Đoạn Nhất Thanh, tôi là Chu Vọng Thư.”

Cậu cúi đầu, không thầy thấy một nét đau lòng thoáng qua trong mắt Úc Thiên.

Chu Vọng Thư miễn cưỡng ổn định lại tinh thần. Cậu tự biết trốn không thoát, thứ Úc Thiên không thiếu nhất chính là kiên nhẫn. Cậu xây dựng lại tâm lý một chốc, ngẩng đầu lên lần nữa, bình tĩnh nói: “Đã lâu không gặp.”

Úc Thiên nói: “Anh không ngờ em sẽ quay về. Anh tưởng em sẽ không về nữa.”

Chu Vọng Thư giật giật khóe miệng: “Điều chuyển công tác, tôi cũng không muốn về.”

“…”

Úc Thiên thử nhích tới một bước: “Em sống ở đâu?” Anh hỏi lần nữa: “Anh tan làm rồi, có thể đưa em về.”

Chu Vọng Thư nhìn điện thoại, lộ trình xe đặt còn cách cậu ba phút nữa.

Cậu nói: “Không cần, tôi gọi xe sắp tới rồi.”

“Anh tha cho tôi đi Úc Thiên.” Chu Vọng Thư nói một cách mệt mỏi, kiềm chế giọng nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-xua-sao-lai-toi/474484/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Xưa Sao Lại Tới
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.