May mắn thay, không có chuyện gì xảy ra, nhưng nó cũng mang đến cho Chiêm Cẩm Dương một lời nhắc nhở, nếu đến lúc mang súng ra trận, hắn không có công cụ phụ trợ coi như xong đời.
Vì vậy, ngày hôm đó hắn và Tô Hòa rời khỏi khách sạn, hắn đã đi mua những thứ này và giấu đi mấy tháng.
Hắn cũng không ngờ rằng sau khi tốt nghiệp cấp 3, cả hai còn bận rộn hơn cả thời cấp 3, ngược lại, trong năm cuối cấp 3, họ ở lại cùng nhau học tập mỗi ngày và dành nhiều thời gian bên nhau hơn sau khi tốt nghiệp.
Huống chi Chiêm Cẩm Dương không biết trong lòng Tô Hòa có còn phản kháng hắn hay không, hắn không nỡ để Tô Hòa chịu tủi thân, càng không muốn Tô Hòa miễn cưỡng chính mình.
Chiêm Cẩm Dương đẩy vali sang một bên, không vội giải thích mà đi đến tủ lấy quần áo thay: “Anh không có thời gian đặt vé máy bay, anh bắt tàu cả đêm rồi quay về. tắm xong rồi anh giải thích cho nhé?”
Giả bộ đáng thương rất hữu dụng, ít nhất là đặc biệt dùng được đối với Tô Hòa, cậu lập tức lo lắng dọn giường cho hắn: “Vậy anh mau đi ngủ trước đi, nhưng nệm của anh còn chưa khô, chăn cũng không có. Lâu rồi còn chưa khô, còn không thì anh cứ ngủ trên giường của em một chút nha?”
“Được.” Chiêm Cẩm Dương cười đi vào phòng tắm, không chỉ muốn ngủ trên giường, hắn còn muốn ngủ với ai đó nữa cơ.
Chỉ hôm nay.
Dù sao mọi chuyện hắn che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-xau/3383040/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.