Sau khi tỏ lòng thành kính, Chiêm Cẩm Dương không có thời gian rảnh rỗi, hắn đến máy tính để đọc lại kết quả, sau đó dùng điện thoại chụp ảnh kết quả thành hình vuông và gửi cho bạn bè.
Văn bản không có biểu tượng cảm xúc, nó có vẻ rất lạnh lùng và thật ngầu, nó khiến Tô Hòa bật cười.
Cậu chưa từng thấy Chiêm Cẩm Dương như vậy, giống một con cún bự mất khống chế.
“Em cười anh?” Chiêm Cẩm Dương rất nhanh phát hiện Tô Hòa đang vụng trộm cười.
Tô Hoà không nhịn được cười, khóe mắt cong cong: "Không có, em mừng cho anh mà."
Chiêm Cẩm Dương quỳ xuống bên cạnh, nhéo mặt cậu: "Chậc chậc, em không thành thật sẽ bị trừng phạt."
Cúi xuống hôn môi cậu, Tô Hòa lại hoảng sợ nhìn chằm chằm vào cửa: "Không được, đề phòng mẹ anh lại vào."
Chiêm Cẩm Dương hiện tại đọc hiểu vô cùng đúng chỗ: “Ồ, không phải không cần, là sợ bị mẹ anh phát hiện, hừmm……”
Tô Hòa lại bị ôm thẳng đứng lên: “Anh làm gì vậy?”
Chiêm Cẩm Dương đè cậu ở trên cửa, lưng Tô Hòa dính sát vào cửa gỗ phía sau, Chiêm Cẩm Dương nhanh chóng mà hôn một cái vào khóe miệng cậu: “Như vậy chỉ cần có người mở cửa chúng ta sẽ biết.”
“Anh thật không biết mắc cỡ.” Tô Hòa càng nói càng nhẹ, bởi vì cậu cũng rất muốn hôn Chiêm Cẩm Dương, bọn họ đã lâu rồi không có thân mật.
Cậu hơi ngẩng đầu, liếm liếm môi: “Em cũng hổng biết mắc cỡ.”
Chiêm Cẩm Dương ngẩn ra, mỉm cười nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-xau/3362468/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.