Chiêm Cẩm Dương ôm chặt cậu: “Không phải thương hại, Tô Hòa, anh yêu em. Nghĩ đến bởi vì thân thể của mình mà em phải chịu bao nhiêu tủi nhục, anh hận không thể đi giết nó. Em không nên chịu đựng những thứ này, em phải không buồn không lo, hạnh phúc vui vẻ mà lớn lên, cho dù không có gặp được anh, cũng sẽ có một người ấm áp xuất hiện trong cuộc đời em, hai người sẽ hạnh phúc mà sống hết một đời.”
Nếu không có Giang Chấp, có lẽ cả đời này hắn sẽ không có bất kỳ liên quan nào đến Tô Hòa, nhưng hắn tình nguyện bọn họ không có gặp gỡ lần đầu tiên đó.
Tô Hòa ở trong lòng ngực hắn kìm nén nước mắt, tất cả nỗi đau trước đây cậu không có ai để tâm sự, không có chỗ trút ra ngoài, chỉ có thể yên lặng tự mình gặm nhấm. Nhưng Chiêm Cẩm Dương đã giúp cậu tìm được lối thoát, hắn sẽ an ủi cậu, nói cho cậu không phải lỗi của mình, sẽ dẫn cậu một lần nữa tạo ra ký ức mới để che đi những ký ức cũ đầy tổn thương.
Cậu duỗi tay ôm lấy eo Chiêm Cẩm Dương: “Nhưng mà Chiêm Cẩm Dương, em muốn gặp được anh. Chuyện vui vẻ nhất cuộc đời này chính là có thể gặp được anh.”
Chiêm Cẩm Dương buông cậu ra một ít, dịu dàng hỏi cậu: “Thích anh?”
Tô Hòa e lệ gật đầu, nhưng cảm thấy giống như không đủ trịnh trọng, lại bổ sung nói: “Em Thích anh.”
Chiêm Cẩm Dương cho rằng, lấy tính cách Tô Hòa chắc sẽ lừa dối cho qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-xau/2493242/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.