Với sự giúp đỡ của Hữu Quân, Bảo Vy đã thành công chuồn êm trở về cùng Khả Hân. Bảo Vy dĩ nhiên là trốn ôn thần mà cô chọc phải nên suốt ngày chỉ trốn trong căn hộ mới của bọn họ không dám ra ngoài. Cô cũng tình cờ trở thành một cái bóng đèn phát sáng của đôi tình nhân ngay lúc này. Hữu Quân nhíu mày nhìn Bảo Vy xuất hiện trong bữa sáng của bọn họ. Cô ấy thậm chí còn ăn hết ba suất ăn sáng mà anh vất vả dậy sớm chạy đi mua về.
- Cô suốt ngày chỉ ở nhà ăn rồi ngủ, ngủ dậy thì đọc sách rồi nghe nhạc, sau đó lại đi vòng vòng trong nhà không thấy nhàm chán à?
Hữu Quân học theo Khả Hân gọi Bảo Vy là cô út. Anh muốn thân thiết hơn với cô, với gia đình cô, anh cũng muốn quen dần với thân phận hiện nay của cô. Vì anh biết người con gái anh yêu là cô, lúc trước cũng vậy, hiện tại và tương lai vẫn sẽ luôn là cô.
- Tôi nào dám đi đâu kia chứ không phải cậu bảo tôi đang bị truy lùng à? Sao?... Anh ta đã bỏ cuộc chưa? Tôi nghĩ chắc vài ngày nữa anh ta quên tôi sẽ lại tung tăng bay nhảy thôi.
Bảo Vy vừa nhai nhồm nhoàm vừa cười hì hì nói. Cô cố gắng trốn một thời gian cho trời yên biển lặng. Cô nghĩ chỉ cần một thời gian thôi anh ta sẽ quên cô ngay thôi ấy mà, có khi tình cờ đụng nhau ngoài đường còn không biết cô là ai nữa ấy chứ. Vừa nghĩ đến đây tim Bảo Vy như thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-xa-la-than-quen/1672837/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.