Edit: Ming
Beta: Muối
Chỉ cần không nghĩ về nó, tự nhiên sẽ không bị nó mê hoặc.
Tên này nghĩ cũng hay lắm, muốn dùng ảo giác cấp thấp nhất làm tôi bị ảo giác, lòng tôi đã biết rõ, so với lần đầu tiên vớt xác, hiện tại kinh nghiệm của tôi đã không thể so sánh nổi, đương nhiên sẽ không bị thứ ảo giác nhỏ nhoi này đánh lừa.
Chợt tôi thấy phía sau lưng lạnh toát, vừa nghiêng người tránh đi vừa trực tiếp ném một vật trong tay ra, nhưng ngay lúc tôi cho rằng vạn vô nhất thất* thì sau lưng lại vang lên giọng nói của Cát Uyển Nhi.
* 万无一失 : Tuyệt đối không sai lầm.
“Anh Trần Tùng, sao anh chưa về?”
Tôi hoa cả mắt, mặt trái đau nhức kịch liệt, nghiễm nhiên là đã đổ máu.
Thật là một tiểu tử giảo hoạt, biết tình huống này đối với tôi chẳng có tác dụng liền nhanh chóng thay đổi chiến lược, nhưng nó có thể nhìn trộm nội tâm của tôi, không thể không nói điều này đã vượt ra khỏi suy đoán của tôi.
Bất quá nó ngàn tính vạn tính lại không tính tới chuyện máu của tôi sẽ là khắc tinh của nó.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm, sương mù xung quanh dần dần tan ra, sau đó trêи bờ thế mà lại xuất hiện một quỷ ảnh đỏ rực như máu, trong tay nó cầm một cành cây đã gãy, bén nhọn lại lóe sáng.
Trong lòng tôi kêu một tiếng không ổn, khẽ động móc câu, thi thể thế mà có thể di chuyển, đến nước này tôi cũng chẳng nghĩ đông nghĩ tây, tay dùng chút sức, bộ xương liền trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690756/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.