Edit: Jo
Beta: 권해라
Nếu không phải vì bây giờ gã ta đang nằm trêи giường và không thể cử động được, tôi nghĩ tôi đã cho hắn đo sàn rồi.
Vì muốn tốt cho cô ấy mà gã chọn cách rời đi và tự mình gánh chịu tất cả, nhưng gã ta không hề biết rằng chính vì lựa chọn đó mà cô gái ấy đã chịu không ít khổ đau.
Tôi dù vẫn ngập ngừng chưa muốn mở miệng, nhưng đến đây thì tôi quả thực không nghe nổi nữa.
“Anh cho rằng buông bỏ là tốt cho cô ấy ư?”
A Hổ không nói gì, tôi tiếp tục: “Anh có biết khi anh bỏ đi, cô ấy còn đang mang thai không?”
“Cái gì cơ?”
A Hổ hoàn toàn chấn động. Cả người căng thẳng, dường như vừa nghe một việc gì đó rất vô lý.
Tôi bất lực bật cười rồi nói: “Khi anh đi, cô ấy đã mang thai được hai tháng. Có thể anh nghĩ đây là sự lựa chọn tốt nhất cho cô ấy. Nếu anh bỏ đi thì cô ấy vẫn có thể chịu đựng được ít lâu. Rồi chẳng bao lâu cô ấy sẽ quen với việc không có anh bên cạnh và sau đó bắt đầu một cuộc sống mới. Đó là những gì anh nghĩ, phải không? “
“Nhưng quái một nỗi là khi bị anh ruồng bỏ, cô ấy đang mang thai hai tháng. Anh một đi không trở lại, hơn nữa cũng không hề có tin tức gì. Cô ấy thân là nữ nhi, chưa chồng mà đã có con. Gia đình cô ấy đương nhiên không chấp nhận nổi một người con gái như vậy. Người đời nhìn cô ấy với ánh mắt gièm pha, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690753/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.