Buổi sáng trong quán trà không có quá nhiều người, bà chủ quán cũng lười biếng nằm phơi nắng trêи ghế. Có vẻ là không muốn di chuyển quá nhiều. Sau khi chúng tôi tới, bà ấy nhận ra ông chủ nhà trọ, liền khoát tay, ra hiệu cho chúng tôi vào.
Cát Uyển Nhi nhu thuận để tôi ngồi cùng ông chủ nhà trọ. Cô ấy đi pha trà. Người này tiếp tục chủ đề trước đó: “Trong phòng không có lấy một bóng người, đến mười hai giờ khuya, thật sự là chịu không nổi nên tôi mới nằm trêи cái ghế trúc, thϊế͙p͙ đi lúc nào không biết. Vợ thì nằm trêи sofa cạnh tôi.”
“Đến nửa đêm thì tôi bị lạnh mà tỉnh, nửa tỉnh nửa mê nhìn đồng hồ. Mới có bốn giờ sáng. Nhưng khi theo quán tính nhìn sang chỗ sofa vợ tôi đã nằm thì lại không thấy cô ấy đâu. Tôi nghĩ cô ấy đi vệ sinh nên cũng không để ý, mãi cho tới năm giờ, tôi lại vì lạnh mà tỉnh thì vẫn không thấy người đâu.”
“Tôi lập tức tỉnh ngủ, lúc này thì đèn trong phòng bắt đầu nhấp nháy. Vốn dĩ tôi rất kiêng dè nơi này, huống chi sự việc lại như vậy, nên lại càng khẩn trương, lập tức xông ra khỏi phòng đi tìm cô ấy. Nhưng tìm cả quả đồi cũng không thấy. Khi quay trở lại căn nhà thì tôi nghe có tiếng động trong phòng.”
Thanh âm của ông chủ nhà trọ bắt đầu run rẩy. Cát Uyển Nhi pha trà, đưa tới trước mặt chủ nhà trọ, ông ấy hớp một ngụm lớn, không để ý tới việc có bị bỏng hay không, rồi lại tiếp tục: “Khi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690744/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.