Chương trước
Chương sau
“Thứ vừa rồi là gì?”
Mặc dù Chu Tam đã thu đèn pin lại nhưng không hiểu vì sao trước mắt tôi vẫn là một quầng sáng trắng lóa
“Có những lúc không kịp để giải thích đâu, chạy được thì chạy đi, theo hướng đường cũ mà chạy”
Nói rồi Chu Tam liền dẫn đầu chạy về phía trước, tên này chẳng biết liệu có thấy rõ được thứ vừa rồi không, bất quá nhìn hắn nóng vội như vậy tôi cũng không thể hỏi nhiều, trực tiếp đuổi theo.
Nhưng ai ngờ vừa nhấc chân lên, cả người tôi liền bay lên không trung
Còn không đợi tôi phản ứng lại đã bị một lực lớn đập vào thắt lưng, cả người cũng trực tiếp chịu lực tác dụng mà vọt ra ngoài
Tôi kinh hãi, quay đầu lại rọi đèn pin, sắc mặt lập tức ngưng trệ. Chỉ thấy đằng sau tôi là một con gián rất to, từ từ đứng lên, đứng lên rồi chỉ sợ đã cao quá nửa mét
“Mẹ kiếp! Chu lão Tam, thứu này cmn thành tinh rồi”
Lời còn chưa nói hết, tôi đã bị trọng lực hút xuống đất, sau đó cả người lại thuận theo đất trượt ra xa
May mà trêи đất toàn là dây leo màu đen, té ngã cũng không quá đau
Chu Tam phát hiện tôi bị đánh lén cũng đứng lại, cầm theo cái xẻng lập tức vọt tới
Dưới ánh sáng lờ mờ của đèn pin, một bóng đen từ từ xuất hiện trong bóng tối, tôi nuốt một ngụm nước miếng, ngẩn người ra tại chỗ
Chỉ muốn nói vừa rồi ở giữa không trung nhìn thấy con này chỉ cảm thấy sợ hãi, bây giờ nhìn lại mới chính là choáng váng.
“Con này cmn ăn Diêu Minh* mà lớn lên hả, cao như vậy!”
*VĐV nổi tiếng người Trung Quốc, có chiều cao khủng.
Sắc mặt Chu Tam ngưng trọng, hắn nắm chặt xẻng trong tay, chẳng qua nhìn sắc mặt hắn cũng đủ biết cái xẻng này chẳng cho hắn bao nhiêu tự tin
“Đừng có lắm mồm, thời điểm tiến vào tôi đã cảm thấy la bàn không đúng rồi, xem ra từ trường nơi này không giống bên ngoài. Nhưng tôi tự hỏi vì cái gì bên ngoài nơi này không có gì, mà bên trong từ trường lại biến dị, càng đi vào động thực vật càng lớn, khi tôi phát hiện ra vấn đề này thì gần như muộn rồi”
Tôi nhớ mấy lời Chu Tam nói lúc bảo tôi chạy đi, hiện tại xem ra khi đó hắn đã nhận ra được điều gì đó
“Nhưng bây giờ muốn chạy chỉ sợ chạy không lại con này đâu”
Tôi nhìn thoáng qua con gián cao gần nửa mét, đột nhiên nhớ lại hồi còn nhỏ rất sợi con ml này, con nhỏ đã làm người ta da đầu tê dại rồi, huống hồ gì con trước mắt lại là quái vật khổng lồ. Gần như ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã chẳng còn tâm tư phản kháng, con ml này làm tôi cảm thấy phản kháng cũng phí công vô ích.
“Từ từ lui ra, con ml này hẳn là chỉ thủ ở đây thôi, sở dĩ công kϊƈɦ chúng ta là bởi vì lúc nãy hình như chúng ta đã đi vào lãnh địa của nó”
Chu Tam nói cũng có chút đạo lý. Nhưng khi tôi quay đầu nhìn lại, con gián kia đang từng bước tới gần, chúng tôi lui về sau một nước, nó liền tiến thêm một bước
Tôi có thể nhận thấy rõ ràng hô hấp của Chu Tam ở bên cạnh ngày một nặng nề
“Chờ lát nữa cái gì cũng đừng quan tâm, cắm đầu mà chạy, chạy không được thì đánh!”
Bây giờ chỉ cách rất gần, Chu Tam không quay đầu lại, trực tiếp nhỏ giọng nói
Tôi tưởng mình với Chu Tam sẽ cùng nhau đi xuống. Nghe được biện pháp tệ nhất, nhưng bây giờ dường như cũng chẳng còn cách nào tốt hơn, nếu quả thật bởi vì chúng tôi xâm phạm lãnh địa của nó, lui ra ngoài chắc hẳn sẽ không sao nữa.
Chu Tam nói xong, tôi nhìn bộ dạng hắn, đèn pin bị tôi nắm chặt trong tay, sau đó cả nguời trực tiếp nhảy một cái, không quay đầu lại mà đâm thẳng đường cũ vọt đi
“Trần Tùng cậu cmn!”
Chu Tam mắng một tiếng, cũng nhanh chóng làm theo, vốn dĩ con gián kia còn đang giằng co với Chu Tam, nhưng sau khi Chu Tam chạy đi, nó hình như cũng sửng sốt trong giây lát, nhưng rất nhanh sau lưng liền truyền đến âm thanh vỗ cánh chói tai
Âm thanh kia cực kì nhanh, cơ hồ chỉ mới thở được vài hơi nó đã vọt tới ngay phía sau tôi và Chu Tam
“Đừng chạy nữa, làm đi!”
Lời Chu Tam còn chưa dứt, người liền biến mất!
Tôi ngừng lại, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy con gián trực tiếp ném Chu Tam lên không trung, tên Chu Tam này cũng không phải ăn chay, một tay hắn nắm lấy xẻng gấp, trong nháy mắt cả người bay lên cũng rất nhanh duỗi mình, sau đó hung hăng chém vào đầu con gián kia
“Phụt!”
Dường như chỉ nhẹ nhàng một chút, đầu con gián liền bị Chu Tam cắt làm đôi
Lòng tôi cả kinh, con gián này yếu ớt như vậy, nhanh thế mà đã giải quyết xong rồi ư?
Hiển nhiên, ý nghĩ con gián đã chết xuất hiện trong đầu tôi là quá ngây thơ, con gián thiếu một nửa đầu chẳng có bất kỳ biến hóa nào, ngoại trừ rớt mất một nửa đầu thì dường như không khác gì trước đó
Cả người tôi lui về sau một bước, Chu Tam rơi xuống đất an toàn cũng có chút giật mình
“Dcm, gián nổi tiếng đánh không chết, xem ra đây là một trận ác chiến rồi
Cái xẻng của Chu Tam gọt bỏ nửa đầu còn gián, tôi đem tất cả bỏ vào trong mắt, tên này tựa hồ vì cái xẻng mà dương dương đắc ý, nhưng sau khi hắn thấy bộ dạng con gián, khóe miệng vốn dĩ đang nhếch lên liền không thể nhếch nổi nữa
Đáy lòng tôi trầm xuống, nếu chỉ có mỗi con gián trước mặt thôi thì vẫn còn tốt, cùng lắm chỉ phiền phức một chút, giải quyết chắc cũng chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng vấn đề bây giờ là chúng tôi chỉ nhìn thấy vẻn vẹn một con thôi
Phải biết rằng gián là loài động vật quần cư, nếu đại quân gián kéo tới, sợ mỗi con chỉ cần phun một ngụm nước bọt đã có thể dìm chúng tôi chết đuối
Tên Chu Tam này hiển nhiên chưa phát hiện ra tính nghiêm trọng về sự tồn tại của con gián này. Một xẻng vừa nãy tựa hồ cho hắn động lực ngút trời. Hắn lại tung người một cái, trực tiếp xông lên
“Tôi nói đến khi nào rồi mà anh vẫn còn tích cực như thế”
Có chút cạn lời với hành vi của Chu Tam, tôi liếc nhìn bốn phía, đột nhiên nhớ tới mấy dây leo khô khốc ở trêи vách đá trước đó
Đống dây leo kia cũng chẳng biết làm bằng thứ gì, đã khô mà còn cứng như gậy gỗ. Nhớ tới đống dây leo, tôi đột nhiên lại có ý tưởng
“Tam gia, dẫn con ml này đến gần vách đá đi, để nó loạn hướng mà đâm. Nếu vận khí tốt, hôm nay tôi lại cùng lửa nướng gián!”
Chu Tam đang cùng con gián đánh đến ‘ngươi tới ta đi’, nghe tôi nói như vậy, ‘hào khí vượt mây’ đâm cái xẻng xuống mặt đất, lúc này mới nói, “Vẫn là tiểu tử cậu có ý tưởng, nhìn Tam gia của cậu nè”
Chu Tam vừa dứt lời, cái xẻng gấp lại bắn ngược lại, trực tiếp đập vỡ đầu con gián
Cú đập này tựa hồ đã hoàn toàn chọc giận con gián, bộ dạng nó giương nanh múa vuốt. Tim tôi đập mạnh từng trận, cũng như bao người sợ chuột sợ rết, còn tôi thì sợ gián.
Lúc nhỏ nếu có gián bò lên người mình, tôi sẽ gào khóc bắt cha mẹ lấy nó xuống. Nhưng giờ khác rồi, con ml trước mắt này muốn nằm sấp trêи người tôi, phỏng chừng tôi sẽ bị đè chết
Hiệu quả cú đập của Chu Tam tốt đến không ngờ, đặc biệt là khi Chu Tam nhếch mép bỉ ổi cười một tiếng, sau đó thu hồi cái xẻng gấp chạy đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.