Chu Tam vừa động thủ, quan tài liền rung lắc dữ dội. Chu Tam bị mất thăng bằng, xè beng trực tiếp rơi ra đất. Chấn động qua đi, cái mùi tanh gần như đã biến mất khỏi khoang mũi lại một lần nữa bừng lên
Tệ hơn là lần này tôi nhìn lên lại thấy thạch quan kia không biết từ lúc nào đã nứt ra một khe hở. Chu Tam vừa nhặt xè beng lên cũng bị mùi cá tanh nồng đậm tan không nổi kia hun cho nổ mắt
“Đệch mợ, đây là cái mùi gì thế!”
Chu Tam một bên che miệng, một bên vội vã lui về phía sau. Tôi nhìn thoáng qua thạch quan, hiện tại cái khe trêи đó càng lúc càng lớn, dường như đã nứt đến một nửa. Xung quanh toàn mùi tanh, cảm giác âm lãnh không nói nên lời lan rộng toàn bộ đáy hố.
Nhưng ngay khi tôi cho rằng mình và Chu Tam sẽ đụng phải một biến cố không thể tưởng tượng được thì mọi thứ biến mất, mùi cá tanh cũng biến mất. Tôi không biết là do khoang mũi mình đã quen với mùi này hay là nó thực sự không còn nữa. Tóm lại thời điểm tôi nhìn lại, thạch quan đã bị mở ra hoàn toàn.
Từ chỗ tôi nhìn sang cái quan tài đang mở ấy, không thấy có đồ vật gì cả, nhưng Chu Tam lại gan lớn cầm xà beng đi qua.
“Anh muốn làm gì?”
Tôi nhìn bốn phía, khí tức âm lãnh đã giảm đi kha khá, ít nhất là so với vừa nãy
“Cái quan tài này quái quá, tôi phải xác nhận một chút trước”
Chu Tam nói xong, dường như chẳng muốn cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690701/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.