Chẳng lẽ thật sự là do dòng máu của tôi?
Chắc chắn không ai có thể giải đáp thắc mắc này cho tôi, hiện tại tôi cũng không có thời gian để đi xác nhận nó. Cùng lắm nếu nó thật sự nguy hiểm, vậy tôi có thể thử một lần.
“Cô có biết đại khái thi thể ở hướng nào không?”
Liếc nhìn Mạnh Nhiên một cái, ánh mắt của tôi lại vô thức lia về sông Hồng Hà. Dù mặt nước phẳng lặng, nhưng trong đêm tối mắt trần vẫn có thể nhìn thấy âm khí đang ngưng tụ lại chứ không hề tiêu tan. Đây là đại hung chi tượng (cảnh tượng hung hiểm). Nhưng chuyện đi đến nước này tôi chẳng còn đường lùi nữa, chỉ có thể kiên trì tiến lên.
“Cách đây không xa, ngay cạnh bờ sông”
Manh Nhiên đi trước, một người một ma cứ thế lặng lẽ đi về hướng Mạnh Nhiên chỉ. Nếu như cảnh này bị Chu Tam trông thấy sợ rằng sẽ kinh ngạc đến rớt cả cằm xuống đất. Dù sao thì người ma cũng không chung lối.
Đó là một bãi cạn, nhìn không sâu lắm. Nó hẳn là một vũng lầy bị nước lớn tràn lên khi lũ lụt. Về sau nước rút, một phần của nó tích tụ bên trong tạo thành cái hố nước, trông không quá mười mét.
“Có đúng là chỗ này không?”
Bãi cạn quá yên tĩnh và thanh bình. Tôi thực sự không nhìn ra vấn đề gì. Ngay cả âm khí trêи sông cũng tụ lại chỗ này ít nhất, gần như chẳng có gì.
“Chính là nơi này”
Mạnh Nhiên không giải thích nhiều, xem ra không phải chuyện gì quá lớn
Tôi ôm thuyền giấy ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690685/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.