Ngồi được một lúc, Tạ Niên đột ngột mở miệng, sắc. mặt anh hình như có chút... quẫãn bách.
"Sao cơ?", Hạ Diệp Trầm nghiêng đầu không hiểu.
"Tôi một lúc.
tôi... tôi..", người đối diện lắp bắp nói ba chữ tôi
"ÀI!" Cô ngộ ra, một bên mặt trở nên phiếm hồng.
Người có ba việc gấp, mà việc gấp của Tạ Niên đến rồi. Xương sống của anh không tốt, không thể tự đi đến nhà vệ sinh được.
"Nào, để tôi đỡ anhJ"
Tạ Niên nhằm mắt lại, trên mặt giống như đang viết mấy chữ lớn "thà chết còn hơn”.
"Đừng ngại, chỉ là đỡ thôi mà!", Hạ Diệp Trầm bật cười.
Người đàn ông cao cao lớn trầm mặc này, nhìn vẻ ngoài vậy mà không phải vậy. Nhiều khi đáng yêu vô cùng.
"Nếu không, để tôi bế anh đi vậy?" Cô mở miệng trêu đùa.
Tạ Niên như nhớ đến cái gì đó, càng thêm mất tự nhiên. Anh vịn tay vào người cô, cả thân thể gần như dính sát vào. người phụ nữ.
Không khí an tĩnh bao trùm lấy hai người. Tạ Niên được đưa vào nhà vệ sinh, cả người cứng ngắc.
Hạ Diệp Trầm trở lên bên giường bệnh chờ, cũng vừa lúc tin nhän của Lương Duật Thành nhän đến.
"Bây giờ anh mới nghe ngóng được tin. Nhà họ Trầm có biến. Trầm đại thiếu gia đã tách hộ khẩu khỏi nhà chính, ra ngoài tự lập công ty riêng."
Hạ Diệp Trầm gọi điện thoại lại, hỏi mơ mơ hồ hồ:
“Tin này anh nhận được chính xác chứ?"
Thật không ngờ Trầm Dư Niên lại trở mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429745/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.