Anh không hiểu cô ta tại sao cứ bám lấy mình để bày tỏ tình yêu, trong khi trong tay không có gì cả. Tình yêu của cô ta chỉ làm anh thấy mệt mỏi.
Trầm Dư Niên sẽ không bao giờ vì ơn huệ mà trả giá bằng tình cảm. Để rồi tất cả sẽ tan vỡ như Trầm Thế Sơn và Tạ Nhu.
Nên làm cô ta sớm từ bỏ, như vậy mới không tổn thương quá sâu.
Trầm Dư Niên mở điện thoại ra, thấy liền mười cuộc gọi lỡ. Của Dung Nguyệt Thiên Lan, của Hạ Diệp Trầm. Trong lòng anh bỗng nhiên khủng hoảng.
Đúng lúc ấy, điện thoại reo vang.
"Có chuyện gì?", anh ngay lập tức bắt máy.
"Người cậu nhờ tôi trông chừng chạy mất rồi! Ai nói
xây thêm một cánh cửa bí mật ở trong phòng cô ta, lúc tôi phát hiện ra thì cô ấy đã chạy được nữa giờ rồi."
Đầu óc của Trầm Dư Niên bỗng nhiên ong ong lên: "Ý cậu nói, cô ấy rời khỏi Vân Nam, đến...
"Cô ta nhất định sẽ đến tìm cậu. Người phụ nữ ngu ngốc. ấy. Cô ta không sợ chết hay sao?"
Trầm Dư Niên gần như muốn bóp nát chiếc điện thoại trên tay.
Cô vốn không sợ chết. Nếu như cô sợ chết đã không mang bánh bao đến lén cho anh ăn, cũng sẽ không một thân một mình chạy trốn khỏi tù.
Hạ Diệp Trầm là một con cáo nhỏ, một con cáo ngốc nghếch liều mạng, khiến anh đau đầu.
"Được rồi, cậu ngay lập tức tìm cớ đến đây đi. Mọi người có biết Hạ Diệp Trầm ra khỏi biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429718/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.