Bánh bao. Tít tít tít tít... Tiếng từng chữ cái được nhập vào hệ thống. Cạch!
Cửa thực sự được mở ra. Hạ Diệp Trầm cũng chẳng có thời gian vui mừng nữa. Cô chui ra khỏi đường hầm, nhận ra đây mà một nơi hoang văng gần đường lớn. Chỉ cần đi thêm năm mươi mét sẽ gặp điểm đón xe khách.
"Trầm Dư Niên!", Hạ Diệp Trầm thở dài một tiếng.
"Anh kéo tôi vào trong vũng bùn lầy này, anh phải biết là tôi không thể thoát ra rồi chứ?"
Hơn nữa, cô cũng không muốn thoát. Cô đã trốn chui trốn lủi như con chuột cống chỉ vì được sống quá lâu rồi, lâu đến nỗi quên mất bao nhiêu sinh mệnh đã chết đi trong nhà họ Dụ. TruyenHD
Cô cũng quên mất cái án gánh trên lưng mình.
Giờ là lúc Hạ Diệp Trầm trở lại, lần lượt đòi lại những gì của mình, danh dự, sự trong sạch, và quyền được tồn tại của bản thân, đòi lại sự công bằng cho Vân Nhiễm.
Hơn nữa, cô không bỏ được anh, không bỏ được người đàn ông ngông cuồng vẫn đang vật lộn với chính thứ gọi là gia đình của mình kia.
Hạ Diệp Trầm bảt đầu lên đường đến Thiên Tân, thì Trầm Dư Niên theo đường hàng không cũng đã đến nơi.
Anh được Hồng Tịnh San đẩy vào trong khuôn viên của biệt thự nhà họ Trầm, nơi mình bị nhốt đến mười lăm năm.
Mới có mấy tháng, nơi này đã thay đổi nhiều quá.
"Con trai à, dạo này chú ý một chút. Việc kia ta đã giải quyết cho con, đảm bảo đám người kia sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429716/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.