"Bữa sáng nấu xong rồi", Trầm Dư Niên kéo tay cô lại, bỗng nhiên lên tiếng.
"Nấu xong rồi, ai nấu?" "Cố Thiên Lan!" - Anh nhắm mắt nói bừa.
Hạ Diệp Trầm càng thêm thắc mắc: "Đồ ăn tôi làm không. ngon sao? Không hợp khẩu vị anh à?”
Trầm Dư Niên không nói không rằng, kéo cô ra gần chiếc bàn duy nhất trong phòng. Cô lẳng lặng đi sau xe lăn của anh, lúc này mới nhìn thấy một chiếc bát sứ để trên bàn.
"Đây là..." "Mở ra đi!", người đàn ông hất hàm ra lệnh.
Hạ Diệp Trầm nhíu mày lại, từ từ tiến đến gần cái bát sứ, mở ra.
Khói từ bát bốc lên nghỉ ngút, khiến cô thấy cả người mình như ấm áp hơn trong một khoảnh khắc.
Cô nhìn chăm chằm vào thứ đặt trên bàn, mím môi thật chặt.
"Cảm động phát khóc rồi phải không? Dù gì tôi cũng là ông chủ, không thể để người làm của mình thiệt thòi. Cô mau ăn đi. Tay nghề của Cố Thiên Lan rất tệ hại, nếu như không hợp cũng phải cố mà nuốt đấy."
Trong bát là mì trường thọ. Hạ Diệp Trầm năm nay hai mươi lăm tuổi, chỉ có ba bốn lần được ăn mì trường thọ vào ngày sinh nhật do mẹ cô làm.
Cô cầm lấy đũa, gắp sợi mì lên. Trầm Dư Niên đè lại tay cô: "Nhớ ăn một lần hết, không được làm đứt đâu." Truyện được cập nhật nhanh nhất tại TruyenHD nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm: truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!
Theo quan niệm của dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429701/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.