Cô sờ lên vành tai của mình, càng thắc mắc Trầm Thiết Vỹ hiện tại thế nào rồi, không biết đã nối lại được tai hay chưa.
Một đêm không mộng mị.
Reng! Rengl!!I
Mấy hồi chuông kéo dài đập vào màng não đánh thức Hạ Diệp Trầm. Cô với tay, nhấc điện thoại bàn lên.
Bên kia là tiếng người đàn ông trầm đυ.c:
"Tôi bỏ tiền ra thuê cô để cô lười biếng như vậy?” Hạ Diệp Trầm với tay lấy điện thoại của chính mình. Mới có năm giờ sáng.
Cô day day thái dương đau nhức, cố gắng làm cho giọng. mình dịu đi:
"Cậu chủ, anh muốn ăn gì?" "Phật trèo tường!"
Nói xong thì cúp máy, không để cho người khác kịp tiêu hóa chút nào.
Đồ ác ôn! Hạ Diệp Trầm thầm than trong lòng, sau đó đã tế Trầm Dư Niên không biết bao nhiêu lần, còn tiện thể cắm cho anh ba nén nhang.
Mới có ngày đầu tiên đã đòi làm Phật trèo tường, còn không hề dặn trước.
Đúng như cái tên, món ăn này ngon đến mức có thể làm Phật cũng phải phá giới, nhưng công đoạn làm ra nó chẳng hề đơn giản.
Nguyên liệu, thời gian, độ lửa, đến cả tâm trạng của người đầu bếp... Không có thứ nào là không công phu.
Diễn kịch diễn cho trọn. Hạ Diệp Trầm chỉ kịp vệ sinh cá nhân qua loa, cứ thế tất bật xuống bếp. May mà dụng cụ lẫn nguyên liệu đều đầy đủ.
Cô hoài nghi nghiêm trọng Nhậm Hạ Lan có phải đang tính toán dùng cuộc sống xa hoa để mài mòn sức chiến đấu của Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429673/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.