Lần đầu Hạ Diệp Trầm gặp Trầm Dư Niên, cô thực sự không có cách nào phản ứng. Anh giống như một con dã thú muốn dùng sự cuồng nộ của mình để phát tiết hết những đau khổ của bản thân.
Lúc đó, Trầm Dư Niên không phải là người, mà là một sinh vật.
Đám người hét toáng lên trước sự xuất hiện của thứ vừa mới xông vào. Tóc tai "thứ đó" bù xù, trên mặt có một vết bỏng dài ghê rợn. Trong miệng thứ đó "gừ gừ" từng tiếng, khi thì rít lên giận dữ.
Nói thì chậm, mà xảy ra thì nhanh, Hạ Diệp Trầm thấy thứ kia bổ về phía mình, chân như chết tại chỗ. Mãi về sau, cô mới nhận ra đây là một người bằng xương bằng thịt. Mục tiêu của anh không phải là cô, mà là Trầm Thiết Vỹ đang đứng sau lưng.
Quả nhiên, người đàn ông vòng qua lưng cô, tấn công nhị thiếu gia của nhà họ Trầm.
Trầm Thiết Vỹ tránh ra xa. Bát đĩa, ly rượu rơi xuống đất vỡ tan, vương vãi khắp nơi. Nhậm Hạ Lan thét lên một tiếng:
"Mau, mau bắt nó lại."
Bảy tám người áo đen xông đến, hướng về phía người điên kia. Nhưng tư thế của họ không phải là muốn bắt giữ thông thường, mà là…
Muốn ấn người ngã trên mặt đất.
Từ nhỏ đã đánh nhau ở trên phố, Hạ Diệp Trầm rất hiểu đòn đánh này.
Dưới sàn đều là mảnh ly vỡ. Nếu như lúc này bị ngã xuống đây, chúng sẽ đâm vào da thịt người điên kia.
Đáng lẽ ra, Hạ Diệp Trầm có thể mặc kệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429639/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.