Bôi xong cái thuốc này, đối với hai người là một sự dày vò.
Nhưng cố tình, toàn bộ quá trình lại không có người nói muốn kết thúc, ăn ý tới khó hiểu.
Chỉ là không khí xung quanh hai người đã trở nên khác biệt.
Năm phút sau, rốt cuộc cũng bôi thuốc xong, nhưng thân thể của Lệ Tư Thừa thân mình đã có chút khó chịu.
Liếm liếm môi, ánh mắt của Lệ Tư Thừa không tự chủ được mà lướt xuống phía dưới.
Quần lót màu lam, và vùng đất thần phía phía sau mảnh vải kia…
Lệ Tư Thừa vội vàng nhắm mắt lại, cố gắng cưỡng chế chính bản thân mình thu hồi ánh mắt, bắt đầu thu dọn thuốc bỏ vào hộp.
(Truyện chỉ có duy nhất tại webtruyen.com!)
Chỉ là, động tác đã có vài phần nhanh hơn, không giống với vừa rồi, thong thả ung dung.
Loading...
Tô Thiên Từ cảm giác được động tác bôi thuốc của anh đã dừng lại, thì nhanh tay kéo váy xuống, đỏ mặt nói nhỏ: “Cảm ơn anh, tôi… tôi đi ngủ trước.”
“Khoan đã.” Thanh âm trầm khàn vang lên, gọi cô lại.
Tô Thiên Từ dừng bước chân, không dám quay đầu lại, đứng im tại chỗ, không tự chủ được mà kẹp chặt hai chân, “Làm… làm sao vậy?
Giọng nói lắp bắp, không che giấu nổi sự khẩn trương.
Anh sẽ không... sẽ không…
Thú tính quá độ, muốn cùng mình làm cái kia đó chứ?
Bọn họ là vợ chồng hợp pháp, nếu anh có yêu cầu thì cô làm sao có thể cự tuyệt?
Dì cả mau tới!
Vừa rồi anh đã nhìn thấy hết mọi thứ!
“Đừng để dính nước.”
Mặt Tô Thiên Từ càng đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-trong-sinh-le-tien-sinh-mau-ky-don/1709661/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.