“A!”
Trên người cô không… có… quần… áo!
Cô vội vàng lấy hai tay che trước ngực, nhưng lại chợt nhớ ra bên dưới không có gì bao bọc, lại bỏ một tay xuống che.
Tô Thiên Từ vừa xấu hổ vừa tức giận!
Cảm nhận được ánh mắt ngày càng nóng bỏng của anh, đối với thân thể trần trụi của mình, Tô Thiên Từ la lên một tiếng, cả người nửa quỳ nửa ngồi xuống sàn, quay lưng lại với anh!
“Che cái gì?” Lệ Tư Thừa trầm giọng nói, “Cái gì không thể xem cũng đã xem rồi!”
Lời này của anh càng làm cho Tô Thiên Từ thêm xấu hổ, giận dữ tới cực điểm.
“Tối hôm cô chủ động như vậy, hiện tại sao thế, chơi lạt mềm buộc chặt sao?”
Loading...
Tô Thiên Từ bóp chặt vào cánh tay mình, tưởng như muốn bóp nát cả thịt bên trong, nói: “Tôi không có!”
“Không có?” Lệ Tư Thừa hiển nhiên không tin.
Ngữ khí này, bộ dáng này!
Vẫn là như vậy, cao cao tại thượng, không ai có thể xâm phạm.
Giống như cửu ngũ chí tôn, là người thống trị và chỉ đạo hết mọi thứ!
Nhưng chỉ duy nhất đối với cô, anh lại khắc nghiệt cùng khinh miệt như vậy!
Trong lòng liềm cảm thấy lạnh lẽo, Tô Thiên Từ đột nhiên ngẩng đầu lên, hốc mắt đã ửng đỏ: “Là anh nhìn lén tôi tắm? Lệ tiên sinh, anh không cảm thấy hành vi hiện tại của anh rất bại hoại sao?”
“Nhìn lén?” Lệ Tư Thừa bước từng bước tới gần, duỗi tay bắt lấy cánh tay của cô, đôi mắt thâm trầm, âm u, tràn ngập khinh miệt, “Cô gọi tôi vào, con không phải là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-trong-sinh-le-tien-sinh-mau-ky-don/1709648/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.