Vẻ mặt Tô Thiên Từ càng thêm kỳ quái, “Chỉ là tớ thấy thủ pháp thêu đa dạng như này, xác thật là chỉ có Ngải lão sư phụ - bậc thầy thiết sườn xám ở Khang Thành mới làm ra được thôi. Mọi người xem, ở chỗ này có một đường hơi cong, đây là thủ pháp đặc biệt của Ngải lão sư phụ.”
Nét cười trên mặt của Đường Mộng Dĩnh liền trở nên cứng đờ, Đường phu nhân còn trực tiếp vỗ vỗ tay cô ta, tức giận mà nói: “Đừng có ở đây nói hươu nói vượn, tưởng chụp cho Mộng Dĩnh nhà chúng tôi cái tội danh sao chép là được sao? Tay nghề của con bé cũng rất tốt, không phải loại người như cô có thể so đo.”
Mẹ Lệ cũng có chút không vui, bà lạnh lùng nhìn Tô Thiên Từ: “Cô thì biết cái gì, sườn xám còn chưa xem qua được bao nhiêu, còn nói thủ pháp thêu, đừng tự làm mình mất mặt, xấu hổ nữa!”
Nghe vậy, sắc mặt của Đường Mộng Dĩnh mới có chút hòa hoãn.
Mặc dù cô t không biết làm sao mà cô biết được, nhưng là từ miệng cô nói ra nói, sẽ không có ai tin.
Quả nhiên, những ánh mắt của các vị phu nhân xung quanh đều mang vẻ khiển trách, Lý phu nhân nói: “Mộng Dĩnh đã phí tâm phí sức làm ra một bộ sườn xám tặng cho mẹ cô, cô nói như vậy, quá không thích hợp rồi!”
Loading...
“Nếu cô lợi hại như vậy, thì cô cũng có thể đưa, nhưng cũng không nên nói xấu tâm ý của người khác như vậy chứ, thật là quá bỉ ổi!”
“Vốn đang rất khó hiểu tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-trong-sinh-le-tien-sinh-mau-ky-don/1709622/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.