Tô Thiên Từ nhìn anh, không nói gì. 
“Công cụ phát tiết danh chính ngôn thuận.” Bắt lấy cằm của cô, Lệ Tư Thừa liền hôn xuống, Tô Thiên Từ mở to hai mắt nhìn, liều mạng giãy giụa. 
Công cụ phát tiết danh chính ngôn thuận? 
Tô Thiên Từ giãy giụa không ngừng, cô dùng sức đẩy anh ra, hô to: “Lệ Tư Thừa, chúng ta đã ly hôn, anh như vậy xem như cưỡng gian!” 
Lệ Tư Thừa liền dừng động tác lại, con ngươi thâm thúy có chút nghi hoặc, đỉnh lông mày vặn vẹo kéo thành một chữ xuyên 川. 
Ly hôn? 
Loading... 
Bọn họ vừa mới mới vừa kết hôn được ba ngày, người phụ này cư nhiên lại nghĩ đến ly hôn? Rốt cuộc cô muốn gì đây? 
“Buông tôi ra!” Tô Thiên Từ thấy Lệ Tư Thừa không phản ứng, liền dùng hết sức lực toàn thân giãy giụa, thanh âm nghẹn ngào, đỏ mắt rống giận, “Đồ dơ bẩn, đừng chạm vào tôi, đừng chạm vào tôi…” 
Miệng này, thân thể này đã không biết cùng Đường Mộng Dĩnh chạm qua bao nhiêu lần, thật sự rất dơ, hảo dơ, rất dơ… 
Bên ngoài cửa phòng đột nhiên truyền đến một thanh âm nhỏ vụ, rất nhanh cửa phòng bị gõ vang lên, “Tư Thừa ca ca, anh rời giường rồi sao?” 
Là cô ta, Đường Mộng Dĩnh! 
Lệ Tư Thừa lấy lại tinh thần, nhìn về phía cửa. 
Mà Tô Thiên Từ, thừa lúc anh không để ý đột nhiên đẩy mạnh anh ra. Lệ Tư Thừa không kịp phòng ngừa nên đã bị đẩy sang một bên. Cô lấy chăn bọc kín mình, nhảy xuống khỏi giường. 
“Anh không nói, em vào nhé?” Thanh âm Đường Mộng Dĩnh điềm mỹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-trong-sinh-le-tien-sinh-mau-ky-don/1709615/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.